Trở Lại Thập Niên 60 Tôi Bị Hệ Thống Hố

Chương 671 - Thuê




Nhóm dịch: Thiên Thượng Nhân Gian
Phụ trách: Vô Tà Team
Thư ký của cô Đinh Linh không có hứng thú với mấy xe tải, nhưng lại thích xe jeep, mắt sáng ngời nhìn nó.
Tô Mạn nói: “Mấy nữa em cũng đi thi bằng lái đi, sau này em cũng có thể lái xe cho chị.”
Đinh Linh: “…Con gái cũng có thể lái xe sao?”
“Đừng coi thường tài xế nữ.”

Vì có đội xe này mà nhân dân ở huyện Nam Bình có thêm một chủ đề bàn tán sôi nổi.
Đến cả lãnh đạo huyện cũng đến xem. Các thành viên khác của tứ giác đồng cũng chạy đến xem náo nhiệt, trông mong nhìn một hàng xe kia, vô cùng hâm mộ.
Sau khi bí thư Cao và huyện trưởng Triệu đến xem xe thì không muốn nói một lời nào nữa.
Tiểu Tô ra ngoài một chuyến, không chỉ bàn xong chuyện kinh doanh mà còn đưa cả xe của quân đội về.
Trước đây bọn họ còn không dám ôm hy vọng này.
Kết quả khác quá xa so với dự liệu. Bọn họ muốn biết, còn chuyện gì mà Tiểu Tô không làm được.
Bí thư Cao và huyện trưởng Triệu khao khát nhìn chiếc xe jeep.
So với chiếc xe công vụ giống như phế thải mà bọn họ đang ngồi kia, thật đúng là tốt hơn nhiều.
Hai người ngồi lên ngồi xuống để thử xe, sờ nọ sờ kia, mò tới mò lui.
Bí thư Cao: “Chiếc xe này tuyệt thật.”
Huyện trưởng Triệu đáp: “Đây là chiếc xe có thể đi đường núi đường bằng, đương nhiên là tốt rồi. Trời ơi, đây là lần đầu tiên tôi được ngồi chiếc xe tốt thế này đấy.”
Tô Mạn liền nói: “30 tệ 1 tháng, hay là các chú thuê 1 chiếc đi?”
Hai người vội vã xuống xe.
30 tệ có thể mua được bao nhiêu thứ. Mua về còn phải bảo dưỡng, còn phải đổ xăng dầu, không đổ nổi.
Trái lại là mấy người lão Chu cũng muốn thuê xe. Bây giờ bọn họ kinh doanh tốt, có nhiều lúc phải dùng đến xe. Hơn nữa bọn họ cũng muốn Tô Mạn phân cho bọn họ một chiếc xe jeep để làm xe công vụ trong xưởng. Như thế thì lúc đi họp hay gì đó cũng mát mày mát mặt.
Tô Mạn đáp: “Mấy chú thuê làm gì, xưởng chúng cháu có nhiều xe như thế, không phải lúc nào cũng dùng. Hơn nữa có rất nhiều lúc tiện đường, đến lúc đó thì có thể cho đi nhờ một đoạn. Còn về xe công vụ, xưởng chúng cháu có hai cái, lúc bình thường cần dùng tới các chú có thể lái, dù sao cơ hội chúng ta dùng xe công vụ cũng không nhiều.”
Vừa nghe thấy lời Tô Mạn nói, mấy người lão Chu lập tức thấy cảm động: “Thực sự là cho bọn chú dùng sao? Cháu yên tâm, đến lúc đó tiền xăng dầu bọn chú sẽ tự bỏ ra.”
Tô Mạn nói: “Đó là điều đương nhiên, các chú tự lái mà, tiền xăng dầu dĩ nhiên phải đưa. Còn về phí dùng xe, xe jeep một tệ một ngày, xe tải lớn hai tệ một ngày, cứ theo đấy mà tính.”
Xưởng trưởng Chu, xưởng trưởng Trần, xưởng trưởng Cao: “…”
Tô Mạn nói: “Làm sao mà các chú lại tỏ vẻ như thế, cháu cũng vì tốt cho các chú thôi. Xe đã thuê về rồi, để trong xưởng không dùng cũng phải trả tiền, chi bằng chúng ta cùng nhau hợp lại, tiết kiệm phí sử dụng hết mức có thể. Các chú cứ tính bình quân xem một tháng dùng được mấy lần, cũng chỉ có dùng mấy tệ thôi, còn hơn là các chú tự đi thuê. Đến lúc đó chúng ta còn cần cả lái xe nữa, đấy đến cả tiền thuê lái xe cũng được tiết kiệm rồi.”
Tính như thế hình như là có lợi nhất, rất có lý.
Bí thư Cao nói: “Vậy các chú cũng có thể thuê sao?” Có lúc phải lên chuyên khu để họp, lái cái xe thế này mà đi thì mát mày mát mặt biết mấy. Ông ấy thân là một nhân vật đại biểu huyện Nam Bình, không thể để có Nam Bình mất mặt được.
Tô Mạn đáp: “Hoan nghênh hoan nghênh. Đúng rồi bí thư Cao, xưởng chúng cháu muốn đào tạo một lượng lớn các lái xe. Văn phòng quản lý xe bên đó có thể sắp xếp một lớp học đặc thù được không, chúng cháu không thể học từ từ được.”
Bí thư Cao: “Chuyện này không vấn đề gì, khi về chú sẽ nói với bọn họ, bố trí người đến đây dạy các cháu. Nhiều xe thế này thì cũng cần người để lái.”
Sau khi xem xe xong, huyện trưởng Triệu còn nhắc nhở Tô Mạn báo chuyện vui cho phó cán bộ chuyên trách Lâm, trước đó may mắn có chuyên khu giúp đỡ.
Tô Mạn cười đáp: “Cháu chuẩn bị giải quyết xong việc là sẽ gọi điện cho chú ấy.”
Đợi đến khi đám đông náo nhiệt giải tán, Tô Mạn liền gọi điện cho phó cán bộ chuyên trách Lâm nói rõ về tình hình.
“Chuyện xong thật rồi à? Tiểu Tô, hành động của bên cháu nhanh đấy.”
Tô Mạn cười nói: “Hôm nay đã làm xong toàn bộ rồi, chỉ đợi đẩy nhanh tốc độ thôi. Vốn dĩ nên nói sớm cho chú biết, nhưng chuyện vẫn chưa quyết nên chưa dám nói mạnh miệng.”

Bạn cần đăng nhập để bình luận