Trở Lại Thập Niên 60 Tôi Bị Hệ Thống Hố

Chương 460 - Ngạc nhiên




Nhóm dịch: Thiên Thượng Nhân Gian
Phụ trách: Vô Tà Team
“Bí thư Lâm, cháu không hiểu biết về tình hình của công xã khác ra sao, cho nên trong chốc lát cũng không thể nghĩ ra cách để kéo công xã khác cùng nhau giàu lên, nhưng ngày hôm qua khi cháu về nhà, trong đội chúng cháu vừa lúc giết heo chia thịt. Hai năm trước đội chúng cháu cũng chưa nuôi heo, năm nay một lúc nuôi tám con heo. Chú biết đó, nuôi heo thì lo heo mắc bệnh. Nhưng tám con heo trong đội chúng cháu lớn rất tốt. Bí thư Lâm, chú nói xem cần để mọi người nuôi heo hay không?”
“Không một con heo nào bị ốm ư?” Bí thư Lâm cũng kinh ngạc nói.
Ông ấy cũng biết bình thường trang trại nuôi heo, đều sẽ có heo bệnh. Đây cũng là nguyên nhân ông ấy không nghĩ tới tạo ra trang trại nuôi heo.
Lăn qua lăn lại không dậy nổi. Cũng không có nhiều lương thực để cho ăn.
Tô Mạn nói: “Đúng vậy, nuôi heo cũng là một công việc tinh tế, cần nuôi heo khoa học. Không thể tùy tiện làm. Tám con heo trong đội chúng cháu đó cũng là đồng chí Thôi Hướng Bắc lúc trước kiên trì muốn nuôi, vì nuôi heo, anh ấy còn chạy tới trang trại nuôi heo của tỉnh thành học kỹ thuật nuôi heo, trở về nuôi heo ngay trong đội chúng cháu. Sau đó anh ấy không có thời gian, bèn giao cho anh hai cháu nuôi. Cầm tay chỉ việc, lúc trước mọi người trong đội chúng cháu còn có chút không tin, nghĩ rằng hai người chưa từng nuôi heo, sao có thể nuôi tám con heo được. Kết quả bây giờ nuôi heo con thành heo lớn mập mạp, ngày hôm qua chia thịt, mọi người rất vui vẻ. Cháu đã suy nghĩ, nếu bọn họ nuôi được, vậy chứng tỏ rằng biện pháp nuôi heo khoa học đó là chính xác. Chúng ta hoàn toàn có thể mở rộng quy mô thử xem xem. Hơn nữa vì phòng ngừa tổn thất, chúng ta hoàn toàn có thể giảm bớt đơn vị nuôi heo. Ví dụ như nói lúc trước chúng cháu là đại đội nuôi heo, hoàn toàn có thể phân phối đến các gia đình.”
“Để dân chúng nuôi heo?”
Tô Mạn nói: “Đúng vậy, trên văn bản hiện tại không phải nói thế sao, xã viên có thể nuôi gia cầm gia súc. Hơn nữa sau khi bán heo mập cho nhà nước, còn có thể thưởng hai mươi cân phiếu thịt.
Đối với đồng chí nông dân mà nói, phiếu thịt này rất tinh quý. Hai mươi cân phiếu thịt heo có thể để cho một gia đình mỗi tháng đều có thể ăn hai bữa thịt. Tiền bán heo, cũng là một khoản thu nhập lớn. Chuyện này có lợi ích thực tế hơn xây nhà xưởng nữa. Người già và trẻ nhỏ không thể xuống ruộng làm việc đồng áng đều có thể giúp đỡ.”
Bí thư Lâm cẩn thận suy nghĩ. Mỗi lần gặp được chuyện mình không am hiểu, ông ấy sẽ suy nghĩ nhiều.
Bản thân ông ấy cũng biết, sở trường của mình chính là ở chỗ giữ gìn ổn định trong huyện, nhưng muốn làm kinh tế, đây không phải điểm mạnh của ông ấy.
Loại chuyện như vậy, ông ấy sẽ phải suy nghĩ nhiều.
Đang nghĩ ngợi, thư ký Lý đi vào: “Bí thư Lâm, đồng chí Thôi Hướng Bắc đến đây.”
Tô Mạn vừa nghe thế, hơi ngẩn người, sau đó vui vẻ: “Vừa khéo, chuyện nuôi heo này, đồng chí Thôi Hướng Bắc hiểu biết nhất.”
Bí thư Lâm bảo thư ký Lý mời Thôi Hướng Bắc vào.
Thôi Hướng Bắc cũng không nghĩ rằng có thể gặp Tô Mạn ở trong này. Mới vừa đưa tư liệu nuôi heo cho thư ký Lý rồi chuẩn bị đi, nghe thư ký Lý nói Tô Mạn ở trong này, lập tức cảm thấy đây quả thực chính là duyên phận, bỏ qua duyên phận chắc chắn là không đúng rồi, anh lập tức suy nghĩ muốn đi vào ngồi một chút.
Vào văn phòng, anh bắt đầu làm bộ làm tịch khẽ gật đầu chào hỏi Tô Mạn, ngồi yên ở bên cạnh, nhìn không chớp mắt.
Bí thư Lâm cười nói: “Tiểu Thôi à, chú nghe nói cháu nuôi một đàn heo?”
Thôi Hướng Bắc:… Đàn heo này cứ mãi không dứt. Anh nhìn về phía Tô Mạn: “Đây hình như là đồng chí Nhị Trụ nuôi.”
Tô Mạn nói: “Ít nhiều gì anh hai tôi cũng là đồng chí Thôi Hướng Bắc hướng dẫn.”
Thôi Hướng Bắc đành thành thành thật thật nói: “Thật ra cũng không xem như là cháu nuôi, cháu chỉ nuôi một đợt, sau đó là đồng chí Tô Nhị Trụ nuôi. Chủ yếu vẫn là công lao của đồng chí Nhị Trụ.”
Bí thư Lâm cảm thấy hai người trẻ tuổi này chính là thành thật, cái này nếu đổi sang người không thành thật, thì ước gì giành được công lao.
Hỏi: “Không quan tâm là ai nuôi, đồng chí Tô Mạn mới đề nghị, để dân chúng trong huyện nuôi heo. Cháu cứ nói cho chú biết, kỹ thuật nuôi heo, cháu có không.”
“Có.” Thôi Hướng Bắc trả lời sảng khoái: “Hôm nay cháu lại đây chính là vì đưa tư liệu kỹ thuật nuôi heo. Đây đều là cháu dựa vào mỗi một giai đoạn trưởng thành của đàn heo, làm báo cáo quan sát, cùng với phương án giải quyết vấn đề. Cháu nghĩ có lẽ có tác dụng với trong huyện, nên đưa lại đây.”

Bạn cần đăng nhập để bình luận