Trở Lại Thập Niên 60 Tôi Bị Hệ Thống Hố

Chương 649 - Lo lắng




Nhóm dịch: Thiên Thượng Nhân Gian
Phụ trách: Vô Tà Team
“Thứ nhất, một xưởng nho nhỏ như Nam Bình có thể nghĩ đến việc lớn mạnh, nhưng xưởng đồ gia dụng tỉnh hiện tại lại an nhàn, không có chí tiến thủ. Bây giờ mới tích cực thì cũng đã lạc hậu rồi. Thứ hai, tỉnh chỉ cần giúp đỡ một thương hiệu đồ gia dụng là được rồi. Giúp đỡ nhiều hơn thì lại được cái nọ mất cái kia, cuối cùng tài nguyên phân tán thì không có cái gì thành công cả. Thứ ba, xưởng gia dụng tỉnh có thể đảm nhận được trọng trách không? Chuyện này các ông tự mình khảo sát đi, bốn năm không mở rộng, là do lãnh đạo vô năng hay là do đồng chí công nhân không đủ nỗ lực. Thứ tư, các ông đến tỉnh xin ủng hộ, nhưng đến cả kế hoạch cũng không có, đây là chuẩn bị bắt chước theo kiểu của Nam Bình sao?”
Từng lý do một tát đôm đốp vào mặt người ta.
Lãnh đạo thành phố quay về phê bình lãnh đạo xưởng đồ gia dụng tỉnh một trận. Không có chí tiến thủ, không biết động não, cũng không chuẩn bị cho tốt, còn không ngại mà làm loạn.
Đầu tiên là chỉnh đốn lại mấy quầy hàng lộn xộn cho gọn gàng đã rồi nói.
Xưởng trưởng Tôn quay về xưởng thì đen cả mặt, mở một cuộc họp, quyết định tự mình làm. Đầu tiên là đi học các tài trợ bên Nam Bình, làm nên tên tuổi đã rồi nói tiếp.
Động tĩnh bên xưởng đồ gia dụng tỉnh, lãnh đạo bên khu Hoa Châu đương nhiên là biết. Phó cán bộ chuyên trách Lâm gọi điện thoại cho Tô Mạn và huyện trưởng Triệu, nói lại chuyện đấy, bảo bọn họ đừng phụ thái độ kiên định giúp đỡ của lãnh đạo tỉnh dành cho bọn họ.
Huyện trưởng Triệu lập tức nói: “Chúng tôi nhất định sẽ có danh tiếng, đảm bảo không phụ sự kỳ vọng của các lãnh đạo.”
Sau khi cúp điện thoại, huyện trưởng Triệu lập tức gọi Tô Mạn đến thương lượng: “Bên xưởng đồ gia dụng tỉnh có hành động rồi. Bây giờ chúng ta tuyển người nhanh chậm gì cũng hơn 800. Giờ chúng ta đang làm công tác tuyên truyền rất tốt. Nếu như bọn họ học được cách rồi thì phải làm sao? Căn bản là do nội tình quá kém, nhân tài quá ít. Thợ mộc không dễ tìm, nếu không thì chúng ta đã tuyển một lần 2000 người rồi.”
Tô Mạn thì lại không vội: “Học người khác, vậy thì phải lạc hậu hơn người ta. Chú yên tâm, chúng ta sẽ mãi mãi ở phía trước. Cháu đã bố trí các đồng chí ở ban tuyên truyền đi tài trợ rồi, phương thức tài trợ lần này không giống trước, không có được phản ứng nhanh như lần trước. Nhưng khoảng thời gian này vừa hay để chúng ta tuyển người nâng cao sản lượng. Xử lý xong những đơn hàng trước đó, vậy nên chúng ta hoàn toàn không cần vội. Bây giờ mới tháng ba. Cuối năm nay, quy mô của chúng ta ít nhất sẽ tăng gấp ba lần.”
Huyện trưởng Triệu đáp: “Chỉ sợ xưởng đồ gia dụng tỉnh cứ học theo.”
“Học không được bao lâu đâu, học được phương thức tiêu thụ nhưng mẫu mã của bọn họ không thay đổi thì không được. Trước tiên chúng ta sẽ thay đổi mẫu mã của xưởng trước. Sofa bọc da, sofa bọc vải, thêm cả bàn ghế bằng trúc bện, mây tre bện đều thay đổi hết. Chuẩn bị trước thì mới làm nhanh được.”
“Được, Tiểu Tô, chuyện bên xưởng cháu hiểu hơn chú, cháu làm chủ thì hơn.”
Bây giờ huyện trưởng Triệu rất vui vì lúc đầu đã nghe lời Tô Mạn, không nhúng tay vào chuyện của xưởng. Nếu không thì thực sự ông ta không rõ về mấy chuyện này. Nghĩ mà thấy sốt ruột.
Tô Mạn thì không lo lắng như huyện trưởng Triệu, trong tương lai, điều không thể thiếu nhất đó là cạnh tranh. Vậy nên cô không sợ cạnh tranh.
Vả lại, trong tương lai, cạnh tranh chuyện mà đối thủ thích làm nhất, đó là đánh bại đối thủ của bản thân, thôn tính đối thủ của mình.
Cô còn tính sau này sẽ hợp nhất xưởng đồ gia dụng tỉnh, trở thành xưởng chi nhánh của xưởng đồ gia dụng Nam Bình.
Đương nhiên, hiện tại cô chỉ có thể thầm nghĩ về chuyện này, lập kế hoạch, không dám nói ra ngoài, Nếu không thì sẽ làm các lãnh đạo sợ.
….
Xưởng đồ gia dụng tỉnh thành bên này quả nhiên thu xếp người đi tài trợ điện ảnh. Ngoại trừ xưởng đồ gia dụng tỉnh thành, còn có mấy đơn vị khác ngoài tỉnh thành. Tuy rằng số lượng không tính nhiều, nhưng vẫn có chút ảnh hưởng đến hình tượng cao lớn của xưởng đồ gia dụng Nam Bình.
Dù sao chuyện gì nhiều thì có vẻ không hiếm lạ như thế nữa.
Tin tức này cũng khiến cho các tiểu tổ trong huyện đều lo lắng.
Đặc biệt là trưởng phòng tuyên truyền phụ trách quảng bá. Nghe được tin tức này thì lập tức nhắc đến trên hội nghị.
Lúc trước huyện trưởng Triệu cũng từng nói qua vấn đề này với Tô Mạn, Tô Mạn nói không cần sốt ruột. Bây giờ chuyện đến rồi, ông ta nhìn Tô Mạn, quả nhiên Tô Mạn vẫn là bộ dạng không nóng nảy đó, ông ta cũng không định hé răng, đều giao cho Tô Mạn.

Bạn cần đăng nhập để bình luận