Trở Lại Thập Niên 60 Tôi Bị Hệ Thống Hố

Chương 265 - Thăm dò




Nhóm dịch: Thiên Thượng Nhân Gian
Phụ trách: Vô Tà Team
Xưởng trưởng Chu cũng không sốt ruột, cười ha hả nói: “Chuyện chúng tôi xây nhà cũng là trùng hợp, vừa khéo có một cơ hội như vậy mà thôi. Chúng tôi dù sao cũng không thể so với mọi người, trong xưởng không có tiền. Nhưng mọi người không giống chúng tôi, có tiền thì cứ việc xây đi.”
Xưởng phó của xưởng vải bông và vải lanh: “Lão Chu, ngược lại xưởng tôi có chút tiền, nhưng cũng xây không bao nhiêu. Đây không phải tới tới lấy kinh nghiệm sao?”
Xưởng thực phẩm cũng lại đây: “Đúng vậy, người của chúng tôi không nhiều lắm, nhưng nếu có thể bố trí ổn thỏa cho công nhân chúng tôi, vậy đương nhiên là tốt nhất.”
Nói xong lại đốt điếu thuốc cho xưởng trưởng Chu.
Ngay cả xưởng phó Lý của lò gạch bên này cũng nói: “Lão Chu, hôm nay tôi đến chỉ vì hai chuyện này. Một chuyện là phòng ốc của các ông rốt cuộc xây thế nào, bên tôi không thiếu gạch, nhưng mấy viên gạch này cũng là phí tổn, cũng không thể tùy tiện dùng. Công nhân chúng tôi không nhiều lắm, cũng muốn xây nhà. Thứ hai chính là tôi muốn tìm ông hỏi một chút, các ông xây nhà, gạch vận chuyển từ đâu vậy. Mỗi ngày chúng tôi chỉ thấy xe đi chuyển gạch, lại không thấy xe qua bên chúng tôi. Ông nói thử xem, ông đây không phải kỳ lạ sao?”
Nghe thấy lời này của xưởng phó Lý, xưởng trưởng Chu cười nói: “Lão Lý à, lời này của ông thật ra coi như là một chuyện. Tôi nói với các ông thế này, phương án xây nhà không phải bản thân chúng tôi làm, là người khác giúp chúng tôi làm, chúng tôi cũng có hiệp nghị. Phải giúp đỡ lẫn nhau. Người ta hiến kế cho chúng tôi, chúng tôi cũng phải đi qua chỗ đó của người ta chuyển gạch. Tôi không thể trắng trợn chiếm hời, có phải hay không?”
Đừng nói phương pháp này không đáng tiền. Phương pháp có thể giúp người khác xây nhà, vậy chính là rất trân quý. Lần này đã giải quyết được vấn đề nhà ở trong xưởng.
Nghe thấy lời này của xưởng trưởng Chu, những người khác đều nhìn về phía ông ta: “Ai vậy, còn có bản lãnh này.”
Xưởng phó Lý nói: “Các ông chuyển gạch từ công xã Bắc Hà bên đó, là công xã Bắc Hà bên đó ra chủ ý? Là bí thư Trình kia của bọn họ?”
“Không phải, là một đồng chí ở chỗ đó của bọn họ, tên Tô Mạn. Hẳn là ông cũng biết.”
Tô Mạn à, vậy đương nhiên biết. Lúc ấy chính là Tiểu Tô mang theo gạch vào trong xưởng bọn họ, nói muốn bán gạch cho xưởng bọn họ, lúc ấy trong xưởng nói không cần, cô đã nói muốn đẩy mạnh tiêu thụ cho xưởng khác xây dựng.
Lúc ấy sau khi Tiểu Tô đi rồi, mấy lãnh đạo xưởng bọn họ còn chê cười nói một lần, nói tiểu đồng chí này là nghé con mới sinh không sợ hổ.
Ai biết người ta xoay người đã bán được gạch rồi.
Còn là một khoản đáng kể như thế.
Chân tướng này khiến cho xưởng phó Lý cảm thấy mặt có hơi đau, còn có chút hối hận. Không nên đồng ý Tiểu Tô đến đẩy mạnh tiêu thụ ở trong huyện, bây giờ người ta bàn được một khoản nhiều vô kể, cũng đạt được thành tựu.
Hơn nữa nghe lão Chu nói như vậy, nếu dùng chủ ý xây nhà mà cô đưa ra, vậy còn phải tới công xã Bắc Hà chuyển gạch nữa.
Những nhà xưởng đó chỉ cần có thể xây nhà, bọn họ cũng không để ý tìm ai chuyển gạch.
Lãnh đạo xưởng khác cũng mặc kệ Tiểu Tô gì đó, bọn họ đã truy vấn xưởng trưởng Chu, vậy phương án xây nhà là cái gì, đưa cho bọn họ nhìn xem.
Xưởng trưởng Chu nói: “Cái này không thể được, tôi đã ký hiệp nghị giữ bí mật với người ta. Trừ phi các ông đồng ý, nếu các ông dùng phương án của cô ấy để xây nhà, thì tìm lò gạch công xã Bắc Hà của các cô ấy chuyển gạch.”
Xưởng phó Lâm của xưởng vải bông và vải lanh nói: “Cũng không biết chất lượng gạch của bọn họ thế nào, chuyện này quyết định thế nào mới tốt đây.”
“Vậy các ông tới chỗ đó của chúng tôi nhìn xem chất lượng trước rồi nói sau. Tôi đã kiểm tra qua, gần giống với nhà máy gạch. Nghe nói là kỹ thuật học được ở nhà máy gạch, có phải không hả lão Lý.”
Xưởng phó Lý lại đen mặt.
Lúc trước khi dạy cho bọn họ kỹ thuật này, bọn họ cũng không lo bị giành làm ăn. Cảm thấy trong huyện muốn xây dựng, chắc chắn là tìm nhà máy lớn bọn họ. Lò gạch của công xã chủ yếu là phụ trách xây cho công xã bên kia, nói như vậy sẽ không xảy ra xung đột.
Bây giờ tốt rồi, nuôi hổ thành họa.
Những lãnh đạo xưởng đó cũng không phải người quyết định lung tung, thật đúng là tới công trường nhìn chất lượng gạch. Lại bảo xưởng phó Lý đến xem.
Thêm cả xưởng phó Lý cũng không thể không nói, gạch người ta nung thật sự khá lắm.

Bạn cần đăng nhập để bình luận