Trở Lại Thập Niên 60 Tôi Bị Hệ Thống Hố

Chương 658 - Trào lưu




Nhóm dịch: Thiên Thượng Nhân Gian
Phụ trách: Vô Tà Team
Người ở các huyện nhỏ cố ý đi xe đến tỉnh thành để mua đồ gia dụng có trong phim. Số người quá đông, họ nói muốn mua đồ gia dụng của Nam Bình, món nào cũng khó cầu.
Người của những công ty bách hóa đó đều gọi điện cho nhóm Tô Mạn.
Tô Mạn cũng không quá ngạc nhiên trước tình hình đó. Thời buổi này, ham muốn mua sắm của người trẻ tuổi rất cuồng nhiệt. Đồng chí nữ có thể vì một chiếc đầm Bragi mà cố ý đi xe lửa đến Thượng Hải để mua, đồng chí nam có thể vì một đôi giày da mà đến thủ đô, đặt hàng để người thợ già làm theo yêu cầu.
Thời đại này nghèo, bởi vì thiếu vật tư nên mới nghèo, chứ không phải nhóm công nhân không có tiền trong tay.
Gia đình gồm hai vợ chồng đều là công nhân, thậm chí cả gia đình, ai cũng là công nhân, kiểu như này có rất nhiều. Nếu không thì tại sao dạo này người của công ty bách hóa bận rộn đến thế, còn không phải vì người ta có tiền nên muốn mua những thứ tốt nhất hay sao?
Hiện giờ coi như xưởng đồ gia dụng Nam Bình nổi tiếng cả nước, đương nhiên không lo không bán được đồ, bây giờ nhiệm vụ chủ yếu là tranh thủ thời gian xây dựng, tuyển người, giáo dục, tiếp tục tiêu hóa chiếc bánh ngọt đã về tay.
Khi phim được chiếu đến huyện, Tô Mạn còn cố ý mời rạp chiếu phim trong huyện đưa phim và nhân viên chiếu bóng đến đây, tổ chức chiếu phim ngoài trời trong xưởng.
Chuyện như thế này rất ít khi xảy ra, thông thường nhà xưởng sẽ không tốn tiền để làm những trò này, cùng lắm chỉ phát vài tấm vé xem phim cho công nhân xuất sắc.
Vì thế khi nhà xưởng mạnh tay như vậy đã khiến các công nhân ở xưởng phấn khởi muốn chết. Nhằm đảm bảo mọi người đều được xem phim, Tô Mạn chọn giờ cơm để chiếu. Nhóm công nhân cầm cặp lồng cơm, xách cái ghế nhỏ ngồi ngoài sân rộng, vừa ăn cơm vừa xem phim.
Lúc này trời nóng, chiếu phim ngoài trời cực kỳ mang lại cảm giác thỏa mãn.
Buổi tối đến giờ ăn cơm của công nhân, bọn họ vây quanh sân rộng trong nhà xưởng để xem phim. Mọi người ngồi trên những cái ghế nhỏ, hai mắt trông mong nhìn tấm màn sân khấu.
Những lúc đông người, xem phim cũng cảm thấy phấn khích hơn nhiều. Đợi đến khi mọi người nhìn thấy đoạn ngắn về đồ gia dụng của Nam Bình trong phim, nghe người trong phim nói đồ gia dụng của Nam Bình cực kỳ bền chắc, bọn họ kích động đến mức nước mắt lưng tròng, trong lòng ngập tràn niềm tự hào kiêu ngạo. Đồ gia dụng trong phim do chính tay chúng tôi làm ra đấy.
Các đồng chí công nhân chất phác cũng không biết đây là cách marketing của nhà xưởng, họ chỉ cảm thấy đồ gia dụng nhà mình quá tốt nên được chọn để đưa lên phim.
Nam Bình của họ nổi tiếng cả nước, đồ gia dụng Nam Bình được mọi người tán thành.
Xem hết phim, Tô Mạn cầm loa phóng thanh: “Các đồng chí, bộ phim này đã được chiếu trên cả nước, người trong nước đều biết đến đồ gia dụng ở Nam Bình của chúng ta. Bọn họ đang trông đợi đồ gia dụng Nam Bình, chúng ta phải đảm bảo chất lượng hoàn thành nhiệm vụ, không thể để các anh em đồng chí ở địa phương khác thất vọng về chúng ta! Các đồng chí có lòng tin hay không?”
“Có!” Nhóm công nhân rưng rưng nước mắt, cảm thấy lồng ngực mình trào dâng ý thức trách nhiệm.
Bọn họ cũng không phải là công nhân bình thường, mà là công nhân được nhân dân trông đợi.
Lấy làm vinh dự cho giai cấp công nhân, bọn họ cảm nhận sâu sắc điều đó.
Nhóm công nhân nhanh chóng tích cực thu dọn cặp lồng cơm của mình, sau đó từng người nhanh chân quay lại với phân xưởng của mình, tăng ca làm thêm giờ đối với công tác sản xuất.
Tô Mạn về văn phòng uống nước cho đỡ khát. Uống xong, cô nói với Trần Minh Hoa: “Trong thời gian này phải khích lệ các đồng chí công nhân nhiều, nhiệm vụ quá nặng nề. Đợi tháng sau bên kia có thêm một nhóm người ra trường thì sẽ ổn hơn, chúng ta thừa dịp ngọn gió Đông này để nuốt hết thị trường.”
Trần Minh Hoa cười nói: “Hôm nay vừa mới xem phim, chú thấy tinh thần của mọi người rất dồi dào.”
Tô Mạn nói: “Có thể tạo nên hiệu quả, coi như cũng không uổng tiền.”
Chính là để rót súp gà tâm hồn cho các đồng chí công nhân.
Cô lại dặn dò: “Đúng rồi, còn xưởng vật liệu gỗ cũng phải tranh thủ, cháu thấy lần này có khả năng các xưởng đồ gia dụng khác sẽ tìm tới chúng ta để mua vật liệu gỗ. Nếu như bán được, chúng ta có thể mở thêm một số xưởng gỗ.”

Đương nhiên người ở xưởng đồ gia dụng khác cũng xem được bộ phim này, đồng thời cũng thấy ảnh hưởng to lớn mà bối cảnh phim mang lại cho đồ gia dụng Nam Bình.
Có thể nói thế này, nếu như không biết đến đồ gia dụng Nam Bình, vậy thì tuyệt đối không theo kịp trào lưu.

Bạn cần đăng nhập để bình luận