Trở Lại Thập Niên 60 Tôi Bị Hệ Thống Hố

Chương 240 - Vui sướng




Nhóm dịch: Thiên Thượng Nhân Gian
Phụ trách: Vô Tà Team
Chuyện đại đội Đại Kiều Loan muốn nuôi lợn, lại một lần nữa khiến các xã viên bận bịu gieo trồng vào mùa xuân hưng phấn một phen.
Đã lâu không nuôi lợn rồi. Từ sau khi không nuôi lợn, bọn họ đã không ăn được chất béo gì. Giờ nghĩ tới thịt lợn đều thèm ăn.
Đặc biệt là sau khi nhìn thấy con lợn được vận chuyển tới, có vài người còn không nhịn được mà ảo tưởng, là lợn béo ăn ngon, hay là lợn con ăn ngon.
Trang trại nuôi lợn lúc trước của đội bị bỏ hoang, tạp nham mọc thành bụi, mấy ngày nay Thôi Hướng Bắc trừ dọn dẹp ra, còn thay đổi một chút.
Ban đầu là một chuồng lợn lớn rộng rãi mở, bị anh ngăn cách thành mấy phòng đôi.
Hai con lợn ở một phòng nhỏ.
Với việc này đội trưởng Quách còn cảm thấy có hơi lãng phí nhân lực vật lực. Nhưng Thôi Hướng Bắc rất kiên trì, tỏ vẻ kỹ thuật cao nuôi lợn chính là như vậy. Hơn nữa còn nhắc tới, nếu cái chuồng lợn lúc trước tốt, sao lại nuôi một lứa chết một lứa, mấy con ấy đều bị lây bệnh. Phải nuôi cách ly.
Sau khi bố trí lợn xong, đám lợn ăn bữa cơm đầu tiên. Thức ăn của lợn là thân ngô được nấu chín nghiền thành bột phấn thêm cây cỏ lợn nấu chín với nhau.
Chuyện này lại làm đội trưởng Quách hơi bất mãn: “Lợn đều phải ăn chín à, không phải ăn vài cây cỏ là được rồi sao?”
Thôi Hướng Bắc kiên trì nói: “Ăn chín tương đối nhiều thịt, mà lại không dễ sinh bệnh. Trang trại nuôi lợn bên ấy xây mấy cái bếp, sau này ba bữa đều nấu cho ăn.”
Xã viên bên cạnh vừa nghe con lợn này bữa nào cũng ăn chín vẫn không nói gì, thế nhưng một ngày ăn ba bữa, cuộc sống của con lợn này cũng quá hạnh phúc.
Còn sống thoải mái hơn con người.
Bởi vì có trang trại nuôi lợn, cho nên chức vụ nhân viên chăn nuôi trong đội lại một lần nữa xuất hiện.
Nghe nói là thanh niên trí thức Thôi có phương diện nuôi lợn kỹ thuật cao gánh vác chức vụ này.
Lúc quyết định này đưa ra, còn có vài người không phục. Cảm thấy một thằng nhóc thanh niên trí thức làm sao biết nuôi lợn chứ, sau này đừng nuôi một đám chết một đám nhé.
Kết quả đội trưởng Quách oán giận nói: “Ngược lại mấy người biết nuôi lợn, kết quả cũng là nuôi một đám chết một đám thôi.”
“…”
Đương nhiên, tuy rằng để Thôi Hướng Bắc làm nhân viên chăn nuôi, ông cũng không cho rằng Thôi Hướng Bắc thật sự làm được, vì thế định bố trí một người lại đây giúp đỡ một chút. Ngày thường bắt tay nhau giúp đỡ gì đó.
Thôi Hướng Bắc nhìn một vòng, bèn chỉ vào Tô Nhị Trụ nháy mắt ra hiệu với anh ta: “Để vị đồng chí này lại đây đi. Cháu phối hợp với anh ấy quen rồi.”
“Nhị Trụ à…” Đội trưởng Quách hơi do dự một chút.
Dù sao cũng là người nhà của Tô Mạn, đương nhiên phải quan tâm một chút. Nếu thanh niên trí thức Thôi mở miệng, ông cứ thuận thế đồng ý thôi.
“Được, vậy Nhị Trụ mỗi ngày cháu làm ruộng nửa ngày, tới đây làm nửa ngày.”
Tô Nhị Trụ vui chết đi được. Ôi, đây thật đúng là chuyện rất tốt.
Công việc trong ruộng mỗi ngày có người nhìn chằm chằm, không chỉ phải làm, mà lại phải làm tốt. Nhưng trang trại nuôi lợn này chỉ có mấy con lợn, có thể có chuyện gì được chứ. Vậy không phải chẳng khác nào có nửa ngày có thể nghỉ ngơi sao?
Thanh niên trí thức Thôi này, con người vẫn rất không tệ.
Chờ giữa trưa sau khi anh ta cơm nước xong, bèn chạy tới trang trại nuôi lợn bên kia làm việc.
Anh ta vừa đến, thì nhìn thấy thanh niên trí thức Thôi chắp tay sau lưng, lắc lư vây quanh chuồng lợn.
“Thanh niên trí thức Thôi à, cậu nhìn gì vậy?” Tô Nhị Trụ chạy tới nhìn thử. Mấy con lợn đang nghỉ ngơi.
Thôi Hướng Bắc chỉ vào chuồng lợn: “Bọn nó ỉa rồi.”
Tô Nhị Trụ gật đầu: “Lợn đều như vậy, ăn ngủ ngủ ăn. Ăn xong thì ỉa.”
Thôi Hướng Bắc chỉ vào chuồng lợn đó nói: “Quét dọn một chút, phải duy trì vệ sinh của chuồng lợn.”
Tô Nhị Trụ nghe nói như thế, tưởng mình mình nghe lầm: “Gì, quét dọn?”
Nực cười, chuồng lợn không phải bảy tám ngày hoặc là nửa tháng, chờ đống phân lợn không thêm nổi nữa mới quét dọn sao, chỉ một tí như vậy…
Thôi Hướng Bắc nghiêm túc nói: “Phải quét dọn, mỗi ngày đều phải quét dọn một lần. Quét dọn xong thì dùng nước ấm tắm. Nhớ rõ, đừng dùng nước lạnh, đông lạnh hỏng con lợn mất.”
“… Nhưng chúng nó là lợn thôi.” Dùng nước ấm tắm rửa… Chính anh ta cũng mấy ngày mới dùng nước ấm rửa chân một lần, bình thường đều dùng nước lạnh tắm. Có đôi khi dứt khoát không tắm luôn.

Bạn cần đăng nhập để bình luận