Trở Lại Thập Niên 60 Tôi Bị Hệ Thống Hố

Chương 187 - Thù hận 1




Nhóm dịch: Thiên Thượng Nhân Gian
Phụ trách: Vô Tà Team
Buổi chiều lại là công việc báo cáo. Nội dung công việc cơ bản là không đổi, vẫn là mấy thứ đó. Có điều có vài công xã học tập Tô Mạn bọn họ tổ chức huấn luyện, cũng đang tổ chức các loại huấn luyện. Có vài công xã vẫn đang xóa nạn mù chữ cho các nữ đồng chí.
Điều này làm cho chủ tịch Nhậm rất vui.
Mà bên công xã Bắc Hà làm tốt nhất. Dựa theo cách nói của Tô Mạn, hiện tại các đội sản xuất đã triển khai huấn luyện kỹ năng cho các nữ đồng chí. Cỗ vũ các nữ đồng chí học tập các kỹ năng sống nhiều hơn. Có thể là đã đi trước các công xã khác rồi.
Còn chuyện nữ đồng chí nhận đơn kiếm tiền, Tô Mạn không báo cáo trước mặt nhiều người như này.
Suy cho cùng thì mới là đơn hàng đầu tiên, bên công xã Bắc Hà còn chưa ổn định, lỡ như công xã khác chưa làm rõ tình hình mà đã làm rối, vậy thì không còn tốt nữa.
Báo cáo công việc xong, chủ tịch Nhậm cho tan họp, gọi một mình Tô Mạn vào văn phòng.
Đây không phải lần đầu tiên, các cán sự khác mặt đầy ngưỡng mộ.
Trái lại Tô Mạn lại thẳng thắn vô tư, có điều cô vừa vào văn phòng đã nghe thấy chủ tịch Nhậm hỏi: “Nghe nói, các công xã phía dưới mọi người đang định tổ chức liên kết diễn xuất.”
Nghe chủ tịch Nhậm hỏi thế, Tô Mạn không thấy kinh ngạc. Chuyện này cô cũng không cố ý giấu các đồng chí ở huyện, có thể là có người nghe thấy sau đó báo với chủ tịch Nhậm.
Cô đáp: “Giờ ăn buổi trưa chúng cháu tạm thời nghĩ ra một phương án. Mọi người lo lắng tiết mục khó sắp xếp, nên chúng cháu đã nghĩ đến việc tập trung lực lượng, vấn đề này chẳng phải giải quyết ổn rồi sao? Chủ tịch Nhậm, cô thấy phương án này có được không?”
Chủ tịch Nhậm cười nói: “Tập trung lực lượng làm việc lớn, rất phù hợp với tinh thần đoàn kết hợp tác của tổ chức, rất tốt. Nhìn thấy các đồng chí bên dưới có thể đoàn kết như thế, đương nhiên là cô ủng hộ.”
Trên mặt Tô Mạn lộ ra một nụ cười càng vui hơn.
Vẻ mặt chủ tịch Nhậm cũng thêm phần ôn hòa: “Vấn đề của công xã cháu đã giải quyết rồi, bên huyện, cháu có ý tưởng gì hay không? Nếu như không thấy các cháu cuối năm bận, thì cô đã điều cháu đến rồi.”
Tô Mạn nghe vậy, trong lòng hơi động, có điều cô cũng không vội. Bây giờ công việc bên hội phụ nữ công xã của cô mới bắt đầu, còn chưa có thành tích gì. Muộn chút cũng không sao: “Lần trước cháu đi đến xưởng may, đã tìm hiểu một chút tình hình, phát hiện rằng người của hội phụ nữ không đủ, làm một mình thì không làm nổi. Có điều cháu cảm thấy, nếu có thể giống như công xã phía dưới, làm liên kết, cô xem có được không? Mỗi công xã lấy ra một tiết mục sở trưởng, lên huyện diễn. Điều này cũng mang tính đại biểu, mười mấy đội biểu diễn của các công xã cùng đến huyện biểu diễn, cùng chúc mừng với các đồng chí công nhân. Thể hiện rõ công nông là người một nhà.”
“Được!” Sau khi nghe xong chủ tịch Nhậm vỗ bàn nói: “Được lắm, chủ ý này được.”
Lúc này chủ tịch Nhậm nhìn Tô Mạn, cảm thấy đồng chí này quả thực là nhân tài.
Trước đây bà ấy còn ưu phiền về việc tổ chức hoạt động cuối năm ở huyện sao cho mới mẻ. Đồng chí này lập tức đề ra kiến nghị tốt như vậy.
Vừa có thế để công xã tham gia vào, vừa có thể để công nhân nông dân cùng chúc mừng.
Cảnh tượng đó khiến người ta nghĩ mà kích động.
Hơn nữa nếu phân chia nhiệm vụ cho từng công xã và đơn vị, trên huyện chỉ cần có nhiệm vụ tập hợp họ lại là xong rồi, cắt giảm được biết bao áp lực.
Đối với hội phụ nữ neo người mà nói, quả thực là quá hợp.
“Tiểu Tô à, cháu giỏi lắm.” Chủ tịch Nhậm nhìn mà thích thú vô cùng.
Thậm chí bà ấy đã quyết định rồi, sau khi xong việc, sẽ điều động Tiểu Tô qua đây. Lúc đó Tiểu Tô sẽ gia nhập hội phụ nữ công xã, lý lịch cũng đủ, đề xuất thích hợp. Chỉ là không biết bên công xã Bắc Hà có thả người không, tuy rằng là đơn vị lớn hơn nhưng cũng cần tôn trọng tổ chức cơ sở, không thể cướp nhân tài đi. Bà ấy quyết định đến lúc đó sẽ đàm phán tử tế với bên Bắc Hà.
“Tiểu Tô, cháu vào đảng chưa?”
Tô Mạn gật đầu: “Mấy ngày trước cháu đã nộp đơn đăng ký. Tổ chức còn đang phê duyệt.”
Chủ tịch Nhậm cười nói: “Một đồng chí ưu tú như cháu, chắc chắn tổ chức sẽ thông qua. Phải giữ gìn tinh thần tích cực hướng về phía trước nhé.”
Hai người lại nói một hồi về chuyện của liên hợp diễn xuất trên huyện.

Bạn cần đăng nhập để bình luận