Trở Lại Thập Niên 60 Tôi Bị Hệ Thống Hố

Chương 320 - Bố trí




Nhóm dịch: Thiên Thượng Nhân Gian
Phụ trách: Vô Tà Team
Báo cáo thành tích gian dối là tác phong lưu hành từ mấy năm trước, khiến dân chúng chịu không ít đau khổ. Bây giờ mọi người đều không thích làm những việc này, đặc biệt là bí thư Lâm nổi tiếng với tác phong làm việc thật, cho nên người bên dưới cũng thuận theo tác phong của ông ấy mà làm việc.
Nghe được lời này của bí thư Trình, ông ấy chỉ nói: “Đồng chí Xuân Bình, quả thực có công xã khác tới tìm tôi nói rõ về những chuyện này, cũng có suy nghĩ muốn học theo công xã Bắc Hà các ông. Nhưng tôi không đồng ý, tôi kêu bọn họ phải thận trọng một chút, dù sao không phải mỗi một công xã đều có thể làm được việc như các ông. Mò mẫm tìm đường đi, vẫn phải cẩn thận một chút mới được.”
Bí thư Trình gật đầu: “Đúng đúng đúng, chúng tôi đi rất cẩn thận.”
Bí thư Lâm cười: “Bây giờ các ông cũng làm ra thành tích, cũng đã có kinh nghiệm rồi. Suy nghĩ của tôi chính là kêu những đồng chí đã mò đá qua được sông ở phía bên các ông tới bên huyện, hướng dẫn những công xã khác thuận lợi qua sông.”
Sao lại vòng lại lên trên vậy?
Bí thư Trình: “…”
….
Bí thư Lâm nhìn chằm chằm vào một nhân tài như Tô Mạn cũng không phải ngày một ngày hai, ông ấy để cô ở công xã Bắc Hà lâu như vậy, cũng vì để cô tích lũy kinh nghiệm và lý lịch tại cơ sở. Dù sao tuổi tác của cô cũng còn nhỏ, lý lịch lại ngắn, nhưng bây giờ thành tích mà Tô Mạn làm ra, khiến ông ấy cảm thấy cô có thể vào huyện làm việc.
Cho nên chuyện mượn người, trong lòng ông ấy cũng đã hạ quyết tâm.
“Đồng chí Xuân Bình, ông phải biết, mỗi một vị đồng chí đều phải tiến bộ. Tôi cảm thấy vị đồng chí Tô Mạn này là nhân tài loại hình làm việc thật, bây giờ tình hình ở bên huyện ông cũng biết rồi đấy, không có sản nghiệp trụ cột, công nhân cũng không tính là nhiều. Thậm chí có rất nhiều người trẻ tuổi sau khi tốt nghiệp đều ở nhà, ngay cả công việc cũng không có. Đây đều là vấn đề cần phải cân nhắc. Gần đây trong huyện có một vài sự sắp xếp, cần dùng đến nhân tài giống như Tô Mạn. Ông đấy, tầm nhìn vẫn phải mở rộng một chút đi.”
Bí thư Trình đương nhiên cũng biết mình lòng dạ hẹp hòi, nhưng công xã Bắc Hà bọn họ cũng chỉ mới phất lên chưa được bao lâu, ông ta còn muốn nó có thể tiếp tục phát đạt trước khi mình được điều đi.
Nhưng bây giờ bí thư Lâm đã nói đến như vậy rồi, những dự định này đương nhiên không còn nữa.
Ông ta thở dài, trong lòng cũng nhận mệnh. Cũng không thể thận sự ngăn cản Tô Mạn qua đây. Còn nữa, có thể tới huyện, đối với cô mà nói, quả thực là một cơ hội. Dù sao cô ở công xã Bắc Hà ngoài làm xưởng trưởng ra, chức vụ gán lên người cũng chỉ là một cán sự, cấp bậc hành chính thật sự không cao. Nếu muốn thăng chức vẫn nên tới huyện sẽ khá hơn.
“Vậy, vậy nếu như sau khi Tô Mạn tới huyện sẽ đảm nhận chức vụ gì? Tuy con bé ở bên chúng tôi là một cán sự, nhưng tốt xấu gì cũng là xưởng trưởng.”
Bí thư Lâm cười nói: “Con bé tới bên này rồi, tôi chuẩn bị cho con bé tạm giữ chức cán sự trong bộ phận tổ chức với đãi ngộ như phó phòng, hơn nữa tôi cũng cho con bé làm xưởng trưởng, cụ thể là xưởng trưởng gì, thì còn phải xem năng lực của bản thân con bé.”
Nghe được bí thư Lâm bố trí như vậy, bí thư Trình cũng yên tâm.
Cán sự ở huyện và cán sự ở công xã có cấp bậc khác nhau, tối thiểu cũng là một phó phòng.
Mà tuy Tô Mạn làm ra rất nhiều việc thật, nhưng bởi vì lý lịch của cô thật sự quá ngắn, trong tổ chức lại coi trọng lý lịch, cho nên tuổi tác này của Tô Mạn có thể lên chức phó phòng, đã là vô cùng hiếm có rồi.
Nếu Tô Mạn đã có thể có tương lai tốt như vậy, bí thư Trình đương nhiên cũng sẽ không làm người xấu ngăn cản, mà gật đầu đáp: “Được, trở về tôi sẽ thuyết phục Tiểu Tô, nhưng bí thư Lâm, xưởng gia dụng của chúng tôi vừa mới thành lập, còn rất nhiều chuyện vẫn chưa ổn định, có phải nên cho Tiểu Tô chút thời gian để từ từ bàn giao công việc này không?”
Bí thư Lâm đáp: “Bây giờ là tháng năm, như vậy đi, đợi tháng bảy sẽ chuyển lên đây, trong hai tháng chắc hẳn cũng đủ rồi.”
Ông đã nói đủ, chúng tôi còn có thể nói không đủ được sao?
Bí thư Trình nở nụ cười: “Đủ, năng lực của Tiểu Tô mạnh, hiệu suất làm việc cao.”

Tô Mạn vẫn chưa biết mình sắp được người điều đi. Buổi sáng sau khi làm xong bản kế hoạch xây dựng trường tiểu học trong đại đội, buổi chiều cô lại đi dạo quanh xưởng gia dụng và xưởng nung gạch.

Bạn cần đăng nhập để bình luận