Trở Lại Thập Niên 60 Tôi Bị Hệ Thống Hố

Chương 229 - Hào hứng




Nhóm dịch: Thiên Thượng Nhân Gian
Phụ trách: Vô Tà Team
Bây giờ họ đã diễn rất nhiều vở kịch, được mọi người vây lại xem rất nhiều, vốn dĩ tưởng rằng khi đến đây sẽ không cảm thấy căng thẳng. Nhưng khi nhìn thấy dòng người đông đúc, hơn nữa nghĩ đến mấy người này còn là công nhân thì cứ có cảm giác tim nảy lên thình thịch.
“Thím Hoa, thím căng thẳng không, ở đây còn nhiều người hơn công xã của chúng ta nữa.”
“Chuyện này có gì mà căng thẳng?” Lý Xuân Hoa miễn cưỡng nói. “Tôi được mở mang kiến thức rất nhiều.”
Nghe Lý Xuân Hoa nói thế, mấy diễn viên trẻ đều tỏ vẻ ngưỡng mộ nhìn bà, quả nhiên gừng càng già càng cay.
Ở chỗ mà mọi người không nhìn thấy được, Lý Xuân Hoa lặng lẽ xoa xoa hai tay vào nhau.
Tô Mạn siết chặt lòng bàn tay của mẹ cô: “Mẹ nói đúng, không có gì phải căng thẳng. Bây giờ mọi người đã là diễn viên, diễn viên trong phim điện ảnh đều là diễn cho người dân cả nước xem, còn mọi người thì diễn ở trong huyện cũng chẳng là gì đâu. Đợi sau khi mọi người diễn xong, khi bọn họ nhìn mọi người mới phải căng thẳng.”
Lý Xuân Hoa nghe được con gái nói như thế, lập tức hắng giọng nói: “Đúng vậy, chúng ta bây giờ đã khác rồi.”
Sau khi đến hiện trường, mọi người cũng không xuống xe, mà ngồi trên xe kéo chờ được phát thẻ.
Tiết mục đầu tiên đương nhiên là biểu diễn ca múa nhạc do các đồng chí hội phụ nữ trong huyện tổ chức rồi. Sau những tiếng hát vui tươi và những điệu múa sôi động khơi dậy không khí, mới bắt đầu buổi diễn.
Lúc mới đầu, mấy công nhân xem biểu diễn đều cảm thấy rất nhàm chán. Vẫn là những tiết mục nhảy múa ca hát giống như trước đây, xem tới xem lui cũng chỉ là mấy bài hát điệu múa nhàm chán đó, chẳng có gì mới. Vui nhộn thì có vui nhộn, nhưng trông rất nhàm chán.
Mãi đến khi tiết mục của công xã sau được xuất hiện trên sân khấu, mọi người mới cảm thấy hứng thú trở lại.
Bởi vì sự lôi kéo từ bên phía công xã Bắc Hà, nên tiết mục của các công xã sau tổ chức rất ít có mấy màn vũ đạo, đa phần là những tiết mục lạ mắt do bản thân họ tự nghĩ ra. Những tiết mục tham gia vào buổi biểu diễn này đều là những tiết mục xuất sắc nhất của công xã. Đương nhiên là rất thu hút rồi.
Một số công xã còn có các nghệ nhân dân gian, biểu diễn các màn ca hát tạp kỹ.
Ngoài ra còn có người diễn được cả nhạc miệng.
Họ ăn mặc rất giản dị, không tươm tất như những người trong đội văn nghệ của huyện. Nhưng mỗi người lại toát lên được nét đặc sắc riêng của bản thân, trông vừa chân chất, lại vừa thú vị.
Buổi biểu diễn của thím Hoa ở công xã Bắc Hà một lần nữa được những người lao động trong huyện hoan nghênh.
Họ không ngờ trên một sân khấu nhỏ như vậy, một vài diễn viên, cộng với lời thuyết minh và lồng tiếng, cảm giác giống như đang diễn một bộ phim, hơn nữa còn rất hài hước.
Không chỉ những công nhân bên dưới cảm thấy hay mà ngay cả lãnh đạo huyện cũng thấy hài lòng.
Đây là lần đầu tiên hội phụ nữ tổ chức một hoạt động lớn như thế. Hoàn toàn khác với công tác hiệp trợ trước đây.
Ngoài ra, lần này công nhân và nông dân sẽ cùng nhau biểu diễn, mang ý nghĩ đại diện. Cho nên, lần này các lãnh đạo trong huyện cũng kéo cả gia đình đến đây xem.
Sau khi chứng kiến màn trình diễn trên sân khấu, các nhà lãnh đạo này đã hết lời khen ngợi.
“Nhìn tinh thần của mấy diễn viên này xem, tốt biết bao. Vậy mới tạo được bầu không khí mới mẻ chứ.”

Lần này sắp xếp tổng cộng hai mươi tiết mục, có công nhân lẫn nông dân, sôi nổi đến tận hai giờ chiều mới kết thúc.
Thậm chí nhiều người chưa ăn cơm mà cũng không nỡ đi về, đợi sau khi các tiết mục hạ màn, có rất nhiều người nán lại nơi tổ chức tiết mục, họ sôi nổi bàn tán tiết mục nào hay ho.
“Tết năm nay, các tiết mục ở huyện được làm xuất sắc thật, nhiều năm rồi, tôi chưa thấy náo nhiệt như vậy.”
“Không ngờ các đồng chí nông dân biết nhiều thứ đến thế, bọn họ biết diễn kịch cơ đấy.”
“Diễn hay lắm, giống như xem phim mà lại không giống phim.”
“Nghe bảo là kịch sân khấu.”
“Tôi thấy người đi cà kheo giỏi thật đấy, lúc xem kịch, tôi sợ đến mức tưởng người ta sắp sửa rơi xuống.”
“Nghe nói họ tiếp tục tổ chức tiết mục đặc sắc này, cũng không có gì đáng ngạc nhiên, họ nói còn phải đi diễn tiếp, diễn lưu động gì ấy, phải diễn hơn một tháng.”
“…”
Hoạt động giải trí của những người anh em nông dân thật phong phú.
Hiện giờ các tiết mục đã khiến đồng chí công nhân hiểu biết nhiều hơn về những người anh em nông dân.

Bạn cần đăng nhập để bình luận