Trở Lại Thập Niên 60 Tôi Bị Hệ Thống Hố

Chương 101 - Ghét bỏ




Nhóm dịch: Thiên Thượng Nhân Gian
Phụ trách: Vô Tà Team
Công xã Bắc Hà nằm trong sự quản lý của huyện Nam Bình. Chính phủ huyện cũng là một tòa nhà hai tầng bằng gạch đỏ, trên vách tường viết một đống khẩu hiệu tiến bộ.
Tô Mạn đi đến cổng huyện ủy làm đăng ký, người gác cổng thấy cô đến từ công xã Bắc Hà, hiếu kỳ nói: “Không phải công xã Bắc Hà là do cán sự Vương phụ trách sao? Thay người à, ôi, sao lại đổi vậy?”
Tô Mạn nghe xong là hiểu, Vương Phương này quả nhiên rất quen thuộc trong huyện, ngay cả người gác cổng cũng biết cô ta.
Cô cười nói: “Đồng chí Vương Phương có nhiệm vụ quan trọng trong xã, không đi được. Tôi là người mới, tổ chức đã cho tôi cơ hội học tập quý giá này. Đúng rồi, tôi nghe nói đồng chí Vương Phương là người từ huyện thành đến, cô ấy rất quen thuộc với nơi này.”
“Nói thế cũng đúng, cán sự Vương lớn lên ở đây, dì cô ấy chính là chủ nhiệm Tiết của văn phòng hội liên hiệp phụ nữ huyện.”
Tô Mạn cười gật đầu, trong lòng chỉ sợ lần họp này sẽ không yên.
Lúc này vẫn còn chưa bắt đầu học nhưng đã có nhiều người đến. Mọi người đều cầm sổ tay, tốp năm tốp ba tán gẫu trò chuyện.
Chẳng qua làm trong hội phụ nữ, đa phần đều có tính cách nhiệt tình, sáng sủa. Nhìn thấy Tô Mạn lạ mặt, lập tức có người tới hỏi thăm: “Đồng chí nhìn lạ mặt quá, đến từ đâu vậy?”
“Công xã Bắc Hà.”
“Công xã Bắc Hà? Chính là công xã được lên báo?”
“Đúng là công xã đó.”
Đột nhiên cả một khu trở nên náo nhiệt. Từ sau khi công xã Bắc Hà lên báo, những hội phụ nữ của công xã khác liền bị đem ra so sánh. Các lãnh đạo của công xã thậm chí còn khen ngợi hội phụ nữ của công xã Bắc Hà như một bông hoa, yêu cầu họ học hỏi từ công xã Bắc Hà.
Bây giờ tình cờ gặp người của công xã Bắc Hà, đương nhiên muốn tranh thủ thời gian nghe ngóng, rốt cuộc công xã Bắc Hà triển khai công việc như thế nào.
Cũng có đồng chí từng làm công diễn của hội phụ nữ trong công xã nhận ra Tô Mạn, lên tiếng: “Thì ra là đồng chí Tô Mạn chỉ huy buổi công diễn lần trước, cả bài giới thiệu đầu tiên đều là cô ấy đọc.”
“Bao giờ thì đồng chí Tô Mạn dẫn đội đến chỗ của chúng tôi đây?”
“Phải để đồng chí Tô Mạn nói cho tôi cách triển khai công việc chứ. Tôi cũng rất hiếu học đó.”
Tô Mạn cười nói: “Công việc đều là do chủ nhiệm Hách dẫn đầu triển khai, chuyện này cần phải hỏi chủ nhiệm Hách mới đúng. Nếu như có cơ hội, mọi người cứ đến công xã Bắc Hà của chúng tôi đi, cũng nhân tiện giao lưu trao đổi.”
“Được được được, nhất định tôi phải đi, kết thúc ngày mùa thu hoạch đi ngay nhé?”
Bên này đang trò chuyện náo nhiệt, có người mặt nghiêm túc đi đến.
Nhìn thấy bọn họ tụ tập lại một chỗ, không vui quở trách: “Đây là làm sao vậy? Các người đều là đến để học hỏi cốt cán, không phải đến dựa lưng nói chuyện phiếm.”
Có nữ đồng chí nhấc tay giải thích nói: “Chủ nhiệm Tiết, vừa rồi là bọn tôi hỏi thăm đồng chí Tô Mạn vài vấn đề về công việc của công xã Bắc Hà.”
Nghe được có người gọi chủ nhiệm Tiết, Tô Mạn liếc mắt nhìn vị chủ nhiệm Tiết này một chút.
Chủ nhiệm Tiết cũng nhìn cô một cái, trong ánh mắt hiện lên vài phần không hài lòng.
Tô Mạn hiểu ngay, quả nhiên vì chuyện cơ hội học tập của Vương Phương bị loại bỏ, cho nên chủ nhiệm Tiết này rất có ý kiến với cô.
Cô giả bộ như không biết, trên mặt nở nụ cười lịch sự với chủ nhiệm Tiết.
Chủ nhiệm Tiết nghiêm mặt nói: “Cho dù muốn học hỏi ý kiến hay bàn luận, các người cũng không nên ở đây. Ở đây của chúng tôi chỉ có công việc của huyện”
Mấy cán sự nhỏ của xã khác lập tức sợ hãi không dám nói tiếp.
Chủ nhiệm Tiết nói tiếp: “Có một vài đồng chí cần phải qua bài kiểm tra. Đừng chỉ vì mới làm được một số công việc mà đã tự cao quên mình. Muốn đứng vững thì phải đứng trên mặt đất.”
Người sáng suốt nghe xong hiểu ngay, đây là đang nói Tô Mạn.
Mọi người cũng biết lí do, dù sao mọi người đều biết chuyện Vương Phương là cháu gái của chủ nhiệm Tiết.
Đồng thời bọn họ cũng biết vì sao trước đây Vương Phương lại đến làm việc ở công xã. Cũng là bởi vì Vương Phương không hề có tâm trong công việc, làm chủ tịch Nhậm khó chịu nên mới bị chuyển đi.
Vất vả lắm mới có cơ hội vào huyện học tập, có thể vào huyện ở lại, bây giờ lại bị đồng chí Tô Mạn đoạt mất, trong lòng đương nhiên rất không vui.
Có ít người bất bình thay Tô Mạn, cũng có người ôm lòng chờ xem náo nhiệt. Đợi lúc về lại có chuyện kể cho các đồng chí trong công xã nghe.

Bạn cần đăng nhập để bình luận