Trở Lại Thập Niên 60 Tôi Bị Hệ Thống Hố

Chương 235 - Giấu diếm




Nhóm dịch: Thiên Thượng Nhân Gian
Phụ trách: Vô Tà Team
Nếu sau khi cô gái này đánh mất thể diện, bình đã vỡ lại vỡ nữa, thì có thể không tốt.
Hơn nữa bởi vì che giấu thể diện của mình, vẫn có thể quyết tâm mạnh mẽ.
Cô hỏi 789: “Vậy tôi giúp chị mình né một cuộc bạo động gia đình, hẳn là coi như làm việc tốt nhỉ. Dù sao thánh mẫu đều là vô điều kiện giúp đỡ kẻ yếu, tôi coi như là làm việc tốt rồi.”
789: “… Thánh mẫu sẽ không giúp người phạm sai lầm giấu diếm chân tướng sự thật.”
Tô Mạn cười cười: “Còn là một thánh mẫu có nguyên tắc nhỉ.”
Chờ buổi tối khi cô về đến nhà, còn chưa vào cửa, Tô Thu Nguyệt đã đứng ở cửa đôi mắt trông mong nhìn cô. Khuôn mặt đó đỏ rực vì đông lạnh, hiển nhiên đã đứng thật lâu.
Tô Mạn còn chưa nói, cô ta đã tội nghiệp nói: “Em gái, chị rất cố gắng học. Tuy nhiên nền tảng kém, theo không kịp, nhưng chị đã nỗ lực rồi.”
Vừa lúc Lâm Tuyết Cúc các cô đã trở lại, trông thấy Tô Mạn và Tô Thu Nguyệt, bèn thuận miệng hỏi một câu: “Em gái lớn thi thế nào rồi?”
Tô Thu Nguyệt: “…”
Tô Mạn lắc đầu thở dài: “Hơn học kỳ trước một chút mà thôi. Dù sao cũng không có tiến bộ gì. Chị, chị còn phải tiếp tục cố gắng.” Cô cũng không nói dối, cô nói đến điểm của phiếu điểm thật sự.
Lý Xuân Hoa vừa nghe vậy, nói: “Có tiến bộ, đó là chuyện tốt. Con gái, con cần phải cố gắng. Năm nay thi được bao nhiêu điểm, phiếu điểm đâu?”
Tô Thu Nguyệt: “…!”
“Phiếu điểm à, không biết chạy đi đâu rồi. Lát nữa con về trường học sẽ đòi thêm một bản. Nhưng việc này cũng không quan trọng, quan trọng là... Thành tích thi tốt nghiệp năm sau. Có đúng không chị?”
Tô Thu Nguyệt cảm nhận được trong tuyệt vọng dâng lên hy vọng, cảm động muốn khóc, mím môi gật đầu: “Đúng vậy đúng vậy, thi tốt nghiệp mới quan trọng nhất. Chị nhất định sẽ lấy thành tích thi cử về cho mọi người xem.”
Lý Xuân Hoa nghe thấy lời này của con gái cũng vui vẻ muốn nở hoa. “Con gái giỏi, con cần phải cố gắng.”
Tô Thu Nguyệt lập tức gật đầu, cái đầu này gật hết sức nghiêm túc, như rất sợ người khác không biết sự thành tâm của cô ta vậy.
Nhưng cô ta có thành tâm hay không, cũng không mấy người để ý.
Lúc này nhà họ Tô đều có bận chuyện của mình, cũng không chú ý tới thành tích của đứa em gái lớn triển vọng duy nhất trong nhà như trước kia.
Sau khi quay về phòng, cô ta cảm động ôm cổ Tô Mạn: “Em à, em là em ruột của chị. Thân nhất của thân nhất. Đời này của chị đều biết ơn em, nhớ kỹ sự tốt đẹp của em.”
Tô Mạn có hơi không chịu nổi dáng vẻ này: “Cảm ơn em cũng vô dụng. Dù sao bây giờ chị không thẳng thắn, chờ tới lúc tốt nghiệp… Chị hiểu mà.”
Tô Thu Nguyệt: “…” Cô ta đương nhiên hiểu, cuối cùng lúc tốt nghiệp, là lúc dù là ai cũng không giấu giếm được.
Là lúc phải lấy ra bản lĩnh thật sự.
Chị dâu cả đã có thể liều một phen, cô ta lại không thể có sự quyết liệt này sao?
“Em à, chị quyết định rồi, học kỳ sau chị cũng không về nhà chúng ta cả học kỳ.”
Tô Mạn nói: “Ừ, dù sao lúc trước chị cũng từng không trở về.”
“… Lần này là vì học tập, chị nói thật, mọi người đều hãy chờ xem.”
Tô Mạn phát hiện, phụ nữ nhà họ Tô hình như đều có một sự quyết liệt.
Sau khi đồng chí Tô Thu Nguyệt cam đoan với cô vào tối hôm trước, ngày hôm sau trời còn chưa sáng đã rời giường. Học người ta rọi tuyết đọc sách, chờ khi Tô Mạn ra khỏi nhà, cô ta rút thành một cục ngồi xổm góc tường, trông rất tội nghiệp.
Lý Xuân Hoa muốn để cô ta vào nhà, cô ta còn không vui. Nói bên ngoài sáng sủa.
Tim Lý Xuân Hoa đau nhói nói: “Người muốn thi đại học đúng là khác biệt.”
Tô Thu Nguyệt: “…”
Tinh thần gian khổ học hành vẫn duy trì liên tục tới tết âm lịch.
Tết âm lịch bây giờ không tính là náo nhiệt. Ngay cả pháo cũng không có. Về phần bảo ăn sủi cảo bánh trôi hả… Vậy càng đừng nghĩ.
Nhưng hôm nay đội trưởng Quách vẫn cho mọi người ăn hai bữa cơm tháng, hy vọng năm sau cả một năm, trong nhà đều có thể ăn cơm no.
Ngược lại nhà họ Tô trải qua vẫn khá lắm. Trước Tết âm lịch một ngày, Tô Mạn ngồi xe giao hàng đi lên huyện một chuyến. Lúc trở lại mang về đây một bát thịt kho tàu. Năm cân bánh ngô. Còn mua về đây đậu phộng hạt dưa các loại hoa quả khô. Mặt khác lại mua một ít đường đỏ tạp hóa linh tinh về.
Một bao lớn đầy tràn, khiến Lý Xuân Hoa hết sức cảm động: “Nhà chúng ta nhiều năm như vậy, chỉ năm nay náo nhiệt nhất. Cũng may mà có em gái các con.”

Bạn cần đăng nhập để bình luận