Trở Lại Thập Niên 60 Tôi Bị Hệ Thống Hố

Chương 246 - Thi 2




Nhóm dịch: Thiên Thượng Nhân Gian
Phụ trách: Vô Tà Team
Mặc dù là sắp xếp ba người qua đó học, nhưng trên thực tế thì họ chỉ cần một nhân viên kỹ thuật mà thôi. Đương nhiên phải chọn ra một nhân viên kỹ thuật tốt nhất rồi. Nhất định phải có kĩ thuật vượt trội.
Đợi sau khi họ đến, bí thư Trình với Tô Mạn đi tìm lãnh đạo của xưởng nung gạch, nghe ngóng tình hình học tập của ba người này.
“Ai cũng học hành rất nghiêm túc. Nhưng mà, hai đồng chí đeo mắt kính đó khá chịu khó và cần mẫn, cả ngày đều đọc tài liệu. Thái độ học tập rất là nghiêm túc. Người còn lại tên là Tiểu Thôi đó, cũng chịu khó cần mẫn, nhưng mà anh chủ yếu giúp đỡ làm việc.”
Ý trong câu nói này có nghĩa là phần tử trí thức dường như học khá nghiêm túc, người còn lại thì không có hứng thú gì với cái này, thích làm việc chân tay hơn.
Tô Mạn vừa nghe thấy thế thì lại có chút buồn cười. Nói đến hai người học hành nghiêm túc kia, vị lãnh đạo này chỉ nói ra được người ta đeo mắt kính. Còn lúc nói đến Thôi Hướng Bắc, vậy mà còn biết người ta tên Tiểu Thôi.
Điều này chứng tỏ Thôi Hướng Bắc đã lăn lộn quen với xưởng này rồi.
Bí thư Trình vừa nghe thấy tên của Thôi Hướng Bắc thì xua tay: “Chúng ta cũng không thể mong muốn ai cũng học tốt hết được.” Ban đầu để Thôi Hướng Bắc đến, ông ta đã cảm thấy không đáng tin, chỉ là đến góp cho đủ số người thôi.
Cái cậu đó đánh nhau, gây chuyện thì được, không hi vọng gì.
Câu hỏi đề thi là xưởng tự ra. Lúc trước họ tuyển công nhân kỹ thuật cũng chính là làm những câu hỏi thế này.
Ba người cầm được đề thi thì họ bắt đầu làm bài ngay.
Sau khi làm bài nửa buổi trời, nhân viên chỉ đạo trong xưởng đã chấm điểm. Điều ngoài dự đoán đó là Thôi Hướng Bắc vậy mà lại đứng thứ hai, không phải là người đứng cuối.
Bí thư Trình nói thầm với Tô Mạn: “Thằng nhóc này học hành cũng không tệ. Chẳng qua may mà cậu ta không phải người đứng đầu, nếu không chú thật sự không yên tâm giao lò nung gạch cho cậu ta.”
Tô Mạn nói: “Bí thư Trình, chúng ta còn phải kiểm tra nữa, còn phải để ba người họ đến giao lưu chỉ điểm với bác thợ trong huyện. Rồi để bác thợ đó chấm điểm cho họ, cuối cùng phải xem điểm bình quân mới được. Dù sao thì người mà chúng ta chọn là người mà vừa quay về là có thể làm việc được ngay, chứ không phải chỉ là lý luận suông.”
Bí thư Trình tỏ ý ủng hộ đề nghị này: “Cháu nghĩ thật chu đáo. Chú chỉ sợ họ quay về rồi, những xã viên kia không hiểu họ giảng cái gì.”
Vì thế Tô Mạn bọn họ lại nhờ xưởng nung gạch bên này sắp xếp giúp một bác thợ có kinh nghiệm lâu năm tiến hành kiểm tra đầu vào giúp họ.
Tiến hành mô phỏng thực tế.
Chính là để Thôi Hướng Bắc với một thanh niên trí thức khác là Tôn Gia Lượng đóng vai trò nhân viên chỉ đạo kỹ thuật, tiến hành chỉ đạo kỹ thuật trước lò gạch mới nung.
Đây vẫn là lần đầu tiên xưởng nung gạch tổ chức cuộc kiểm tra công nhân này, cảm thấy cũng rất thú vị.
Lãnh đạo xưởng nung gạch cười nói: “Như thế tốt mà, sau này chúng ta có thể dùng được. Nhìn xem người nào có tài thật sự.”
Hai người thay phiên nhau kiểm tra. Bác thợ tiến hành kiểm tra họ là cùng một người.
Tô Gia Lượng đứng đầu, người đầu tiến hành kiểm tra.
Anh ta bỏ ra rất nhiều thời gian cho lý thuyết trong sách vở, học cũng rất tốt. Nhưng sau khi qua bên này giao lưu với bác thợ này thì xảy ra vấn đề.
Ví dụ như nói đến gạch chịu lửa, màu đậm, tiếng gõ giòn, độ biến dạng lớn…… Màu sắc này độ đậm như thế nào, âm thanh này phải giòn chừng nào, độ biến dạng lớn như thế nào, anh ta không có tham gia thực hành, cho nên hoàn toàn không nói rõ được.
Tôn Gia Lượng ủ rũ đi lại, bí thư Trình ngạc nhiên nói: “Thế này……không được?”
Lại nhìn sang Thôi Hướng Bắc, cái dáng vẻ không đáng tin đó, trong lòng bí thư Trình cứ cảm thấy có chút lo lắng.
Trong lòng Tô Mạn cũng có chút lo lắng, nhưng mà cô cũng không cảm thấy nản lòng, dù sao thì thế nào cũng có thể lựa chọn ra được một người thích hợp. Nếu như cảm thấy kỹ thuật quả thực không ổn, thì lại sắp xếp học hỏi từng bước ở đây.
Ngoài dự đoán, sau khi Thôi Hướng Bắc kiểm tra xong, bước đi lúc qua đây rất ung dung, thoải mái.
Nhìn dáng vẻ của anh, bí thư Trình hỏi: “Kiểm tra thế nào rồi?”
Thôi Hướng liếc nhìn cán sự nhỏ một cái, nói một cách rất tự tin: “Cũng bình thường thôi, cảm giác thi rất đơn giản.”
Bí thư Trình: “……”
Đợi người thứ ba kiểm tra xong, bác thợ đưa thành tích ra.
Bí thư nhìn thành tích trong đó xong, hỏi: “……Bác thợ, bác không ghi nhầm chứ?”

Bạn cần đăng nhập để bình luận