Trở Lại Thập Niên 60 Tôi Bị Hệ Thống Hố

Chương 653 - Chiến dịch mới




Nhóm dịch: Thiên Thượng Nhân Gian
Phụ trách: Vô Tà Team
Anh ta cảm thấy mình nên cố gắng hơn, về sau mua một căn nhà lớn ở trong huyện, sau đó đón cha mẹ qua đó ở.
Tới trong nhà Tô Mạn, ba người lại mang vẻ mặt khiếp sợ. Đặc biệt căn nhà này của Tô Mạn phòng bếp và nhà vệ sinh đều ở trong nhà. Vẫn là lần đầu tiên bọn họ nhìn thấy kiệu nhà như thế.
Mãi cho đến khi vào phòng mà Tô Mạn sắp xếp cho bọn họ, ngủ ở trên giường mềm nhũn, Lý Xuân Hoa mới cảm nhận được, mình thật sự vào trong huyện ở, làm nửa người huyện.
Công nhân khác trong xưởng cũng lục tục chuyển nhà. Trong xưởng náo nhiệt một hồi. Xưởng đồ gia dụng Nam Bình bên đây rốt cục có xu hướng trưởng thành.
Sau khi xưởng đồ gia dụng tỉnh học theo làm một số quảng cáo, quả nhiên hình thức đã được hơn, ít nhất không quá lạc hậu như hồi trước. Xưởng trưởng Tôn cảm thấy việc này rất mất mặt, cái này cứ như đang bắt chước người ta vậy. Ông ta bảo người trong xưởng tích cực nghĩ cách, cố gắng nâng cao hiệu quả của nhà xưởng, không thể cứ vật lộn chạy theo xưởng đồ gia dụng Nam Bình được, nghĩ thôi cũng thấy xấu hổ nữa là.
Thực sự xưởng không giỏi về mặt này, trước đây chưa từng tuyên truyền kiểu như thế, bọn họ cũng không cần phải tuyên truyền, chỉ cần vận hành xưởng như bình thường là được. Đồ gia dụng không phải lo bán nhưng vẫn nuôi nổi công nhân. Hàng ngày cứ đúng giờ hoàn thành sản lượng là xong việc. Bây giờ bị phía Nam Bình không trâu bắt chó đi cày, trong chốc lát không thể nghĩ ra được cách hay.
“Hay là chúng ta cứ xem Nam Bình làm gì thì chúng ta làm theo đó?”
“Mất mặt.” Xưởng trưởng Tôn mắng ngay lập tức. Sau đó tự mình nghĩ cách: “Ngày 1/5 sắp đến rồi, nhân ngày này, chúng ta sẽ tạo tiếng vang, tuyên truyền tên tuổi của xưởng ta trên báo. Hợp tác với công ty bách hóa để giúp chúng ta tuyên truyền. Chúng ta sẽ đưa ra mức ưu đãi hợp lý.”
1/5 là được xem là ngày lễ lớn đầu tiên kể từ khi xưởng đồ gia dụng Nam Bình tiến hành dự án “Quê hương đồ gia dụng”. Vào thời kỳ lao động là vinh quang nhất này, ngày 1/5 còn quang trọng hơn cả lễ Tết. Tô Mạn cũng định sẽ làm gì đó vào ngày lễ này, xem như là phần khởi động cho các kế hoạch tiếp theo.
Các xưởng khác đều hợp tác với công ty bách hóa chạy chương trình khuyến mãi. Ngày nay, bọn họ không còn lo về việc bán hàng, chạy khuyến mãi cũng không thực sự vì đẩy mạnh tiêu thụ mà để san sẻ và đem đến các ưu đãi cho người dân. Thế nhưng Tô Mạn sẽ chuẩn bị một chương trình khuyến mãi thực thụ.
“Hiện tại chúng ta đang đứng ở vạch xuất phát rất cao nên chúng ta không thể lạc hậu được. Chúng ta phải luôn đi trước về mọi mặt, nếu không sẽ trở thành trò cười cho người khác, lãnh đạo cũng sẽ cảm thấy chúng ta không giúp được gì. Lần này chúng ta sẽ làm một chương trình khuyến mãi lớn để chúc mừng ngày lễ của nhân dân lao động, mọi người lao động mua sản phẩm của chúng ta, ngoài việc tận hưởng các ưu đãi của công ty bách hóa, chúng ta còn có thể tặng các phiếu khuyến mãi cho họ, lần sau mua đồ dùng của đơn vị chúng ta sẽ được giảm tiền. Ngoài ra, chúng ta sẽ tặng thêm quà. Hãy nhớ, nhất định phải là người lao động, vậy nên phải yêu cầu người mua cung cấp thẻ công tác hoặc giấy xác nhận công xã. Nếu là nội trợ thì cung cấp giấy xác nhận của khu phố.”
“Cái này có hạn chế ư?” Nhân viên ban tuyên truyền của xưởng nói.
“Đúng, cố ý hạn chế họ, con người là như vậy, càng khó có được lại càng thấy trân trọng, càng hạn chế, họ càng muốn có, chen đến sứt đầu mẻ trán cũng phải có cho bằng được.”
“...” Hợp lý.
“Giá tiền khác nhau, quà tặng cũng sẽ khác nhau. Hãy nhớ, khẩu hiệu tuyên truyền của chúng là ‘Không vì lợi nhuận, mừng lễ lao động, cảm ơn sự đóng góp của người lao động.’”
“...”
“Đăng quảng cáo lên tất cả các tờ báo trong cả nước, thông báo về chương trình khuyến mãi. Ngoài ra còn phải dán quảng cáo ở các trạm xe lớn và dựng quảng cáo ngay cửa công ty bách hóa. Chúng ta phải bắt đầu tuyên truyền từ sớm. Trước ngày 1/5, điều quan trọng nhất chính là tuyên truyền, tất cả mọi người đều phải ra ngoài.”
Sau khi bố trí người đi, Tô Mạn đã bàn với Trần Minh Hoa bố trí một nhóm các công nhân và học việc tay nghề còn non kém mau chóng sản xuất quà tặng. Số quà tặng này không đòi hỏi sự tỉ mỉ, chỉ cần có thể dùng và nhìn được là được rồi. Đồng thời cũng là dịp để nhóm công nhân này rèn luyện tay nghề.
Chẳng hạn như ghế tựa, ghế đẩu, táp đầu giường, bàn tròn nhỏ, ngoài ra còn dùng gỗ để làm đồ trang trí nhỏ, ống đựng bút và đồ chơi. Nói chung có thể dùng được vật liệu thừa nào thì dùng hết. Vừa tiết kiệm triệt để vật liệu, vừa làm ra các món quà đa dạng.

Bạn cần đăng nhập để bình luận