Trở Lại Thập Niên 60 Tôi Bị Hệ Thống Hố

Chương 766 - Kích động




Nhóm dịch: Thiên Thượng Nhân Gian
Phụ trách: Vô Tà Team
Cảm xúc của Cố Thành có chút kích động. Nếu những lời Tô Mạn nói có thể thực hiện, thì ý là sau này họ có thể tìm được con đường mới.
Bây giờ tình hình quốc tế thực sự rất khó khăn, bọn họ thực sự cần rất nhiều tài nguyên, đừng nói cái khác, chỉ riêng nhu cầu về thuốc thang thôi cũng đã rất lớn.
“Tiểu Tô, chú tán thành đề nghị của cháu, trước tiên cháu có thể thử giao thiệp với bên kia một chút. Chú sẽ bảo bộ đối ngoại sắp xếp cơ hội gặp mặt cho các cháu. Nếu sau đó có tin tức gì, cháu cũng không cần ra mặt nữa.”
Tô Mạn gật đầu.
Cũng bởi vì chuyện này, trong lúc ăn cơm Cố Thành nhịn không được mà uống chút rượu. Bình thường để giữ đầu óc luôn tỉnh táo, ông sẽ không uống rượu, nhưng lần này thì thật sự không nhịn được.
Thôi Hướng Bắc làm nghiên cứu nên cũng không uống rượu, anh dùng trà thay rượu uống với ông một ly.
Sau khi cơm nước xong xuôi, Thôi Hướng Bắc lại tiễn Tô Mạn về bên xưởng gia dụng ngủ.
Trên đường đi, anh vẫn luôn im lặng, hình như có tâm sự trong lòng.
Tô Mạn nhéo nhéo phần thịt bên hông anh, nói: “Em còn tưởng anh tính dẫn em qua trường học của anh cơ đấy.”
Thân thể Thôi Hướng Bắc lập tức cứng ngắc, lắp ba lắp bắp nói: “Không, không thích hợp.”
Tô Mạn nói: “Khẩn trương gì chứ, ý em là ở trong nhà khách gần trường học của anh.”
“...”
Tô Mạn nhìn bộ dáng quẫn bách của anh, không nhịn được mà bật cười: “Nói đùa với anh thôi, có gì mà không vui, sao trông anh buồn thế.”
“Không phải anh không vui.” Thôi Hướng Bắc thở dài: “Chỉ là ban nãy nghe em và chú Cố nói chuyện, trong lòng có chút buồn bực. Vì lực lượng nghiên cứu khoa học của chúng ta chưa đủ lớn mạnh mới khiến các em phí tâm tư làm những việc này.”
“Cái này thì có là gì, mỗi một quốc gia rồi cũng sẽ trải qua giai đoạn này. Đất nước chúng ta đổi mới được bao nhiêu năm đâu, người ta thực hiện được mấy trăm năm rồi. Sự cố gắng của chúng ta bây giờ đều là vì một tương lai cường đại sau này. Thôi Hướng Bắc, anh yên tâm, sẽ có một ngày chúng ta được tận mắt nhìn thấy đất nước chúng ta trở thành một trong những cường quốc của thế giới.”
Đến thế kỷ hai mốt thì cô và Thôi Hướng Bắc vẫn chưa đến tuổi gần đất xa trời đâu!
Thôi Hướng Bắc cầm bàn tay đang đặt trên eo mình của Tô Mạn: “Đúng thế, chúng ta nhất định sẽ nhìn thấy ngày đó.”
Sau khi Tô Mạn ở lại tỉnh thì sẽ không về huyện Nam Bình mà tiếp tục ở lại đây đợi James. Thuận tiện xem xét tình hình mở rộng của phân xưởng ở tỉnh luôn.
Bây giờ lượng tiêu thụ của xưởng gia dụng huyện Nam Bình thực sự quá lớn, xưởng chính bên huyện Nam Bình còn đang xây dựng thêm, nhưng người có thể trở thành công nhân trong xưởng thì càng ngày càng ít, thế nên áp lực bên phía phân xưởng cũng rất lớn.
Bây giờ xưởng chính có sáu ngàn người, phân xưởng sản xuất có hai ngàn người.
Tô Mạn tính tăng thêm một ngàn người bên phân xưởng. Nếu thế thì, phòng xưởng chắc chắn sẽ không đủ dùng, vậy nên cô lại tính mở thêm một phân xưởng sản xuất cách xưởng gia dụng không xa.
Vì chuyện này mà Tô Mạn bận rộn suốt mấy ngày liền. Sau khi đã quyết định xong địa điểm và kế hoạch quy hoạch, cô bàn giao lại chuyện này cho nhóm người xưởng trưởng Tôn.
Vừa hay lúc này James cũng đã tới Hồ Giang.
Khu vực hoạt động trước đây của James là ở Thượng Hải. Dù sao bên đó cũng là một thành phố lớn. Chỉ có điều, bây giờ vì vấn đề xuất khẩu đồ gia dụng nên ông ta cũng rất quan tâm đến Hồ Giang. Giống như lời Tô Mạn nói, xưởng gia dụng này coi như là công xưởng của ông ta rồi, ông ta đương nhiên rất quan tâm đến triển vọng tương lai của nó. Không giống như nó sẽ đột nhiên đóng cửa.
Vừa nghe nói bên xưởng gia dụng có chuyện tìm mình, ông ta đã ngồi xe lửa tới đây luôn.
Lần này vẫn có người của bộ đối ngoại cùng đến gặp mặt.
James vừa vào cửa, trông thấy Tô Mạn thì lập tức cười một cách thiện ý: “Cô Tô, rất vui được gặp lại cô lần nữa. Cô trông cực kỳ đẹp.”
Các đồng chí hiểu tiếng anh trong bộ đối ngoại: “...” không biết xấu hổ!
Tô Mạn thấy thái độ của ông ta nhiệt tình hơn lần trước rất nhiều thì biết ngay việc làm ăn của ông ta rất thuận lợi. Con đường phát tài rộng mở. Những người này thực tế như thế đấy, ai có thể giúp họ kiếm tiền thì người đó là bạn của họ. Không có lập trường gì cả.
Cô cười nói: “Xem ra việc làm ăn của ông rất thuận lợi.”

Bạn cần đăng nhập để bình luận