Trở Lại Thập Niên 60 Tôi Bị Hệ Thống Hố

Chương 498 - Tính đại biểu




Nhóm dịch: Thiên Thượng Nhân Gian
Phụ trách: Vô Tà Team
Nghe được người ta đồng ý, cán sự nhỏ cười ha ha dẫn người qua bến tàu bên kia chỉ cho họ xem tàu hàng đang đậu ở đây: “Bên bến tàu này của chúng tôi có nhiều tàu cũ đậu lắm. Mỗi ngày có ba tàu chở hàng lớn, thuyền này đều là đi Thượng Hải, có thể ngừng lại ở bất cứ đâu trên đường. Nhưng chỉ cần là hàng hóa đến bến tàu của chúng tôi, bảo đảm trễ nhất ba ngày là có thể lên thuyền, sẽ không làm chậm trễ chuyện lớn. Không thể lên đường cũng không cần gấp, có nhìn thấy nhà kho bên kia không, đó là cho dùng miễn phí. Các vị cũng không cần xếp người ở lại trông coi, chỉ cần gửi điện báo đến văn phòng của chúng tôi là được, chúng tôi sẽ dựa theo yêu cầu của các vị bốc hàng lên thuyền. Giúp các vị bớt việc…”
Sau khi nói xong về mấy chỗ tốt, cán sự nhỏ lập tức nói tiếp: “Tôi đảm bảo các ông đến chỗ khác sẽ không nhận được sự đối đãi như vậy đâu, cũng chỉ có Nam Bình chúng tôi làm như vậy mà thôi. Cái này có thể giúp các vị tiết kiệm rất nhiều chi phí đó, lãnh đạo à ông nói thử xem có đúng không?”
Cán bộ chuyên trách Hải gật đầu: “Đúng là rất không tệ, nhưng các cậu làm như vậy không phải sẽ có tổn thất sao?”
Cán sự nhỏ cười: “Tôn chỉ của huyện chúng tôi là phục vụ nhân dân. Lỗ hay không lỗ thì sao chứ, chúng tôi không tính toán nhiều như vậy.”
Mấy người cán bộ chuyên trách Hải dẫn đến đều nở nụ cười.
Bọn họ cảm thấy con người lão Lâm này mặc dù thật sự rất công chính liêm minh, nhưng chắc chắn sẽ không làm được loại chuyện này.
Thư ký của cán bộ chuyên trách Hải lên tiếng: “Đồng chí à, sự tiếp đãi của các đồng chí ở đây đều rất tốt, rất nhiệt tình. Đồng chí của các anh bên này đều như vậy sao?”
“Đúng vậy, đến Nam Bình của chúng tôi thì đều là bạn của chúng tôi. Chúng tôi muốn để bạn của mình được như ở nhà. Đến Nam Bình cũng như về nhà vậy. Diện tích bến tàu Bát Nhất của chúng tôi không lớn, nhưng tôi có thể để cho các đồng chí đến đây cảm thấy thoải mái, an tâm. Có phải không? Đừng nhìn nhà kho bên kia miễn phí nhưng trông coi rất là nghiêm ngặt. Đồ vật để bên trong tuyệt đối không thể mất được. Nếu có sự cố xảy ra, chúng tôi sẽ chịu trách nhiệm. Phải rồi, lãnh đạo à, các vị đến từ đơn vị nào vậy? Nếu không thì tôi đi đăng ký trước, có mục đích quay về không, hay ta đến nơi khác nói?”
Cán bộ chuyên trách Hải cảm thấy, nếu mấy người bọn họ thật sự đến đây xem bến tàu, được tiếp đãi nồng nhiệt như vậy, nghe những lời nhiệt tình này, thật đúng là không thể không để lại thông tin liên lạc.
Cũng may, một đồng chí trong số bọn họ làm việc ở một xưởng đồ gia dụng trong tỉnh, bèn đi ghi danh. Bọn họ cảm thấy nếu người ta biết họ đến từ xưởng đồ gia dụng trong tỉnh, biết họ không có khả năng dùng đến bến tàu, chắc chắn sẽ trở mặt không vui.
Kết quả cán sự nhỏ người ta đúng là có kinh ngạc một chút, nhưng sau đó lại lập tức nhiệt tình trở lại.
“Ôi, thì ra là anh em đến từ xưởng đồ gia dụng trong tỉnh à. Thật là người một nhà mà. Ở huyện Nam Bình của chúng tôi cũng có một xưởng đồ gia dụng làm đồ dùng trong nhà khá tốt, cũng bán ở trong tỉnh ấy, lần này các vị đến là để nói chuyện hợp tác sao? Đây là chính xác rồi, xưởng nhà chúng tôi có thợ nghề lâu năm, vật liệu chế tạo đều là từ rừng già. Rất chắc chắn…”
Thấy đồng chí nhỏ nói mãi không hết, mấy người chuyên viên chuyên trách Hải có hơi chống đỡ không nổi.
Đồng chí ở đây cũng thật là nhiệt tình quá.
Bọn họ đương nhiên không biết, đây cũng là quan hệ hợp tác giữa các đơn vị khác ở Nam Bình và văn phòng của bến tàu. Chỉ cần họ tiếp xúc với khách hàng, thành công nhận được một đơn hàng thì sẽ được thưởng.
Mấy người cán bộ chuyên trách Hải không biết chuyện này, vì vậy thấy đồng chí nhỏ này nhiệt tình đề cử, họ cảm thấy sự phát triển của Nam Bình chính là điều hiển nhiên. Nhìn quanh nơi đây rất đoàn kết.
Sau khi rời khỏi bến tàu, thư ký của cán bộ chuyên trách Hải hỏi sẽ đi đâu tiếp, hay là đến ủy ban huyện họp đi.
Cán bộ chuyên trách Hải lên tiếng: “Đến xưởng đồ gia dụng đi, đồng chí của xưởng đồ gia dụng trong tỉnh không phải muốn đến đó nhìn thử sao? Lần này đến chủ yếu là khảo sát sự phát triển của mấy đơn vị và bến tàu Nam Bình. Tôi thấy xưởng đồ gia dụng này rất có tính “đại biểu”.” Đồ dùng trong nhà đã chiếm lĩnh tỉnh Hồ Giang, khiến xưởng đồ gia dụng trong tỉnh cũng phải phái người đến đây. Ngẫm lại chuyện này làm cho lòng người rất tự hào. Dù sao Nam Bình cũng nằm trong khu vực quản lý của Hoa Châu. Xưởng đồ gia dụng của Nam Bình cũng xưởng đồ gia dụng của Hoa Châu.

Bạn cần đăng nhập để bình luận