Trở Lại Thập Niên 60 Tôi Bị Hệ Thống Hố

Chương 646 - Hiệu ứng




Nhóm dịch: Thiên Thượng Nhân Gian
Phụ trách: Vô Tà Team
Vậy nên Tô Mạn nghĩ muốn mời các đồng chí ở tỉnh dẫn các đồng chỉ ở huyện Nam Bình đi Bắc Kinh và Thượng Hải bàn chuyện quảng cáo với hai xưởng sản xuất phim lớn, cũng bắt đầu triển khai rồi.
Quả nhiên là bên tỉnh rất tận tình, vừa gửi đơn yêu cầu đi thì các đồng chí bên đó đã đồng ý rồi.
Ngày hôm sau, một chủ nhiệm làm bên tuyên truyền ở Nam Bình dẫn mọi người xuất phát.
Điều mà người ta vẫn gọi lưng tựa cây cao hưởng bóng mát.
[Lưng tựa cây cao hưởng bóng mát: ẩn dụ cho rằng có chỗ dựa, mọi thứ đều trở nên dễ dàng.]
Nếu như không có các đồng chí trên tỉnh dẫn đường, thì các đồng chí của ban tuyên truyền Nam Bình không có cách nào mà gặp được lãnh đạo xưởng phim.
Có điều lãnh đạo của tỉnh có người quen ở Bắc Kinh, nhờ vào sự giúp đỡ của bạn bè, ngoằn ngoèo vài lượt, cuối cùng đã gặp được lãnh đạo xưởng phim.
Lần đầu tiên các đồng chí xưởng phim nghe thấy có đơn vị đầu tư vào phim. Có cả đơn vị bỏ tiền đầu tư cho phim sao, chắc là nhiều tiền quá không có chỗ tiêu à?
Các đồng chí ban tuyên truyền tỉnh Hồ Giang chỉ phụ trách dẫn đường, chuyện đàm phán là do Nam Bình phụ trách.
Trước khi các đồng chí Nam Bình xuất phát thì đã học thuộc kịch bản rồi, lúc này trên mặt bộc lộ vẻ chí công vô tư: “Tuyên truyền tinh thần yêu nước, tuyên truyền tinh thần cách mạng là trách nhiệm và nghĩa vụ của tất cả các đơn vị nên làm. Đơn vị khác chúng tôi không quan tâm, nhưng Nam Bình chúng tôi thân là khu vực cách mạng cũ, chủ yếu là muốn tích cực làm công việc này. Tôi tin tưởng, có Nam Bình chúng tôi là người đầu tiên, sau này sẽ có đơn vị khác tới giúp đỡ phim của xưởng phim.”
Lúc nói câu cuối cùng, giọng nói của đồng chí này vô cùng lớn.
Khỏi phải nói, lãnh đạo xưởng phim thực sự đã nghe lọt tai câu nói cuối cùng.
Theo lý mà nói, mỗi người ở đây đều là người của xưởng phim thủ đô, thực sự là không coi trọng những đơn vị nhỏ phía dưới.
Nhưng quay phim thì cần dùng tiền mà.
Nếu đã có người cho tiền, bọn họ nguyện ý nhận.
Thực ra khi đồng chí kia nói muốn viết biểu ngữ lên phim, bọn họ đã biết mục đích của đơn vị này rồi. Vậy nên sau khi nghe đồng chí kia nói mấy lời oai phong lẫm liệt đấy, quả thật không quá tin tưởng.
Bây giờ vừa nghe lời đồng chí nói, bọn họ nghĩ rồi cảm thấy cực kỳ có lý. Mới đến có một xưởng, người khác nhìn thấy hiệu quả tốt, sau này chẳng phải còn muốn đến giúp đỡ.
Cũng không cần xoắn xuýt bỏ đi mấy tác phẩm tốt nữa.
Chẳng phải chỉ một câu biểu ngữ thôi sao, trong phim thì cũng chỉ là chuyện trong một hai phút thôi.
“Đồng chí, các anh có tinh thần thế này, chúng tôi xin được bày tỏ sự mừng rỡ và cảm ơn. Nếu đã vậy rồi thì chúng tôi tiếp nhận sự giúp đỡ của các anh.”
“Không cần cảm ơn, đồng chí, đây cũng là để tăng cường tinh thần yêu nước. Đều là chuyện chúng tôi nên làm mà. Đúng rồi đồng chí, không biết là có bộ phim nào sắp lên sóng không, không biết là giờ chúng tôi tiến hành tài trợ thì có còn kịp không?”
“… Đương nhiên là kịp.”
Một bộ phim đã hoàn thành thì chỉ có thể thêm biểu ngữ tuyên truyền vào cuối thôi.
Chẳng qua ảnh hưởng không lớn lắm, chỉ cần có thể lên phim là được.
Sau khi rời khỏi đơn vị, các đồng chí ở ban tuyên truyền tỉnh Hồ Giang mới tò mò hỏi: “Nam Bình của các anh là khu vực cách mạng cũ?”
Đồng chí ở Nam Bình: “… Đúng rồi, nơi mà quân cách mạng đi qua thì là khu vực cách mạng.”
Các đồng chí bên ban tuyên truyền Hồ Giang nói: “Các đồng chí làm tuyên truyền ở Nam Bình đúng là chuyên nghiệp.”

Khi tiền tài trợ được đưa ra, mấy bộ phim yêu nước mới ra đều có thêm dòng chữ với sự tài trợ của quê hương gia dụng Nam Bình. Mấy bộ phim mới này đang được chiếu ở những thành phố lớn như Thượng Hải và Bắc Kinh.
Thời đại này, xem phim điện ảnh là cách thức giải trí thời thượng nhất của người trẻ.
Thời gian cuối tuần ngoài đi xem phim thì không còn trò gì để chơi nữa. Đặc biệt là lúc có phim mới công chiếu mọi người cứ đâm vào như là cửa hàng bách hóa có tổ chức hoạt động vậy.
Bởi vì vé xem phim cũng không rẻ, nên đến khi xem hết phim, ngay cả phần kết thúc cũng không bỏ qua.
Thế là đến lúc kết thúc phim, mấy người trẻ tuổi thấy trong phim có gì đó không giống thường ngày. Sau khi phim kết thúc, trên màn ảnh có thêm một hàng chữ----Đơn vị tài trợ cho phim: Quê hương đồ gia dụng – Nam Bình.
Quê hương đồ gia dụng Nam Bình là đơn vị nào? Chưa từng nghe thấy.
Từ khi nào thủ đô có một nơi gọi là xưởng đồ gia dụng Nam Bình vậy.

Bạn cần đăng nhập để bình luận