Trở Lại Thập Niên 60 Tôi Bị Hệ Thống Hố

Chương 334 - Tuyển dụng




Nhóm dịch: Thiên Thượng Nhân Gian
Phụ trách: Vô Tà Team
Đội trưởng Quách đương nhiên không có khó khăn gì, mà có cũng không thể nói. Ông muốn làm một phần tử tích cực: “Thực ra đại đội chúng tôi vẫn luôn đợi chỉ thị xây trường tiểu học. Trước đây đại đội chúng tôi từng xóa nạn mù chữ, cũng thuận tiện làm luôn giáo dục vỡ lòng cho lũ trẻ con, đám trẻ đều rất khao khát được học chữ, đều hy vọng làm một người có ích. Cho nên đối với việc xây dựng trường tiểu học, đại đội Đại Kiều Loan chúng tôi nhất định toàn lực ủng hộ công tác.”
Những đại đội trưởng khác: “…” Ông Quách này thật biết nói dối không chớp mắt.
Bọn họ chưa từng thấy đứa trẻ nào bằng lòng đi học cả.
Bí thư Trình lại nhìn những người khác: “Đều không có ý kiến sao?”
Nói chuyện đã nói đến mức này rồi, còn có thể có ý kiến gì được nữa, mọi người đều lắc đầu nhiệt tình, tỏ ý mình không có ý kiến gì cả.
Lúc này, bí thư Trình mới nghiêm túc bảo: “Mười năm trồng cây trăm năm trồng người, chúng ta không làm được giáo dục khác, nhưng giáo dục cơ sở vẫn phải làm được. Không nói đến việc mọi người đều có thể đọc được, những thanh niên trí thức từ thành phố tới có sự hỗ trợ rất lớn đối với công xã Bắc Hà chúng ta. Bây giờ xưởng nung gạch, xưởng gia dụng, và phía bên xưởng phục vụ tổng hợp, đều may mà nhờ có những thanh niên trí thức này. Tuy rằng quốc gia cho thanh niên trí thức tới xây dựng nông thôn, nhưng chúng ta cũng không thể chỉ đợi quốc gia chi viện, chúng ta vẫn phải học cách tự mình cố gắng. Ngày nào đó, các thanh niên trí thức này trở về bên cạnh cha mẹ bọn họ, chúng ta cũng có thể tìm được người bước ra chống đỡ, có đúng không? Cho nên trường tiểu học ở đại đội này, công xã chúng ta nhất định phải xây.”
Vì chuyện xây dựng trường tiểu học, bí thư Trình thậm chí còn lập một tổ nhỏ tạm thời do mình đảm nhận chức tổ trưởng, mấy chủ nhiệm ở văn phòng đảm nhiệm chức tổ viên, mà Tô Mạn thì lại là trợ lý tổ trưởng, trên danh nghĩa là hỗ trợ tổ trưởng làm tốt công việc, trên thực tế chuyện này cũng là do cô làm.
Chuyện trường học xây dựng, các đại đội đều có trách nhiệm của mình, ngoài ra lại phải đốc thúc phía bên Thôi Hướng Bắc thêm gạch, hỗ trợ trường học xây dựng. Tô Mạn lại phụ trách chính việc tuyển giáo viên.
Chỉ cần giáo viên đến đúng vị trí, cho dù là không có trường học, dạy ngoài trời cũng không phải không được.
Cô biết, một tốp học sinh tốt nghiệp này sẽ tốt nghiệp vào giữa tháng sáu, cho nên cô chuẩn bị cho thi khảo sát chất lượng giáo viên vào cuối tháng sáu, như vậy cũng cho mọi người chuẩn bị một chút.
Lần này người có thể tới tham gia kỳ thi tuyển dụng đều là khóa trước, khóa tốt nghiệp cấp ba lần này, và những thanh niên trí thức đã tốt nghiệp cấp ba từ nội thành qua đây.
Cùng với các đại đội ở công xã Bắc Hà xây dựng trường tiểu học, tin tức tiến hành tuyển dụng giáo viên trên toàn bộ công xã Bắc Hà cũng truyền ra ngoài. Toàn bộ công xã Bắc Hà lại náo nhiệt hẳn lên.
Lần này cũng còn náo nhiệt hơn cả tuyển công nhân khi mở xưởng ngày trước.
Vì lần này số lượng tuyển dụng nhiều hơn, hơn nữa còn liên quan đến vấn đề đám trẻ đi học, nên ngay cả người già và trẻ nhỏ đều vô cùng chú ý, lại càng khỏi cần nói đến học sinh cấp ba những khóa trước làm việc mấy năm ở nhà đó.
Tuy rằng những năm này học sinh cấp ba cũng rất quý giá, mỗi năm cũng chỉ có mấy chục học sinh như vậy. Nhưng thân mang hộ khẩu nông thôn, dưới tình huống sư nhiều thịt ít, rất nhiều học sinh cấp ba không thể thi đỗ được đại học, cũng không thể không về nhà. Học sinh cấp ba có tình hình tốt một chút còn có thể ở đại đội và công xã đảm nhận chức vụ nhất định, mà tình hình kém một chút thì về nhà trồng trọt.
Bây giờ có cơ hội làm giáo viên, những học sinh cấp ba đã nhận mệnh này đều bắt đầu tìm sách giáo khoa trước đây học của mình ra để ôn tập.
Ngoại trừ những học sinh cấp ba này ra, cho dù học sinh cấp ba tốt nghiệp khóa này cũng rất kích động.
Ngoại trừ một bộ phận người có thể dựa vào quan hệ để vào nội thành thi công nhân ra, trong bọn họ còn có một số người không có quan hệ, phải ở nhà. Bây giờ bọn họ vừa tốt nghiệp đã sắp có cơ hội này, tuy rằng chỉ là một trường tiểu học ở đại đội, nhưng đó cũng là cầm được tiền lương, không cần ra đồng làm việc. Cảm giác như có miếng bánh rớt xuống đầu vậy.

Bạn cần đăng nhập để bình luận