Trở Lại Thập Niên 60 Tôi Bị Hệ Thống Hố

Chương 506 - Cống hiến cho nhà xưởng




Nhóm dịch: Thiên Thượng Nhân Gian
Phụ trách: Vô Tà Team
Dựa theo xu hướng trước mắt mà xem, dưới nửa năm đạt tới xưởng lớn năm trăm người là chuyện rất có khả năng.
Bây giờ lượng hàng hóa mỗi ngày sản xuất, đã cực kỳ lớn. Hiện tại trong xưởng đã càng ngày càng cật lực. Phải xây sửa nhà xưởng mới.
“Chờ nhà xưởng mới xây xong, sau khi tôi bàn với bên kia, trong xưởng chúng ta cũng giống với những xưởng khác, bắt đầu xây nhà. Đợt này, mọi người hãy tích tiền thật nhiều, xây một căn nhà của riêng mình. Sau này ở nhà lớn.”
Nghe thấy lời nói của Tô Mạn, các lãnh đạo khác trong xưởng đều kích động không thôi.
Trước khi đến xưởng gia dụng, bọn họ đều là một nghèo hai trắng, gì cũng không có.
Bây giờ cuộc sống của bọn họ trôi qua rất tốt, có chỗ ở. Về sau còn có thể có nhà để ở.
Cảm xúc của Trần Minh Hoa sâu sắc nhất, đôi mắt đã có hơi ươn ướt.
Cả đời này của ông ta sẽ cống hiến cho nhà xưởng.

Một lần nữa xây xưởng, đối với đơn vị mà nói, đều là công trình rất lớn. Rất nhiều đơn vị dùng một nhà xưởng có thể sử dụng mấy chục năm. Giống như Tô Mạn xây nhà xưởng mới, ở toàn bộ Nam Bình mà nói đều là chuyện lớn.
Cũng may bây giờ tạo ra được Tứ Giác Đồng. Mọi người giúp đỡ lẫn nhau, ngược lại Tô Mạn bên đây rất thuận tiện. Ví dụ như nói chuyện chuyển gạch, bọn họ cũng là chuyển gạch trước, kết toán sau.
Có thể giảm bớt không ít thời gian.
Xưởng trưởng Cao và xưởng trưởng Chu rất bội phục sự quyết đoán của cô, nói chuyển chỗ liền chuyển chỗ, cũng không do dự chút nào.
Nhưng sau khi bọn họ nhìn thấy bản quy hoạch xây nhà xưởng của Tô Mạn, suýt chút nữa bản thân cũng động tâm tư .
Tô Mạn muốn xây nhà máy, ngay cả gia đình thuộc khu dân cư cũng xây ở trong xưởng.
Bên ngoài vây quanh một đại viện, bên trong chia làm khu công tác, khu gỗ, khu sinh hoạt của công nhân, khu giải trí. Thậm chí ngay cả nhà trẻ cũng ở bên trong. Quả thật không có cách nào so sánh với bố cục lung tung lộn xộn đó của bọn họ.
Cái này mà xây lên, đó chính là vị trí độc nhất của cả Nam Bình. Đoán là huyện thành khác cũng không quy hoạch khu xưởng chỉnh tề như vậy.
Xưởng trưởng Cao và xưởng trưởng Chu chạy tới bến tàu bên ấy nhìn thử, xưởng trưởng Cao nói: “Tiểu Tô, cháu phải tốn không ít tiền nhỉ.”
Tô Mạn cười nói: “Lại nhiều tiền hơn nữa, thì lúc đó chẳng phải vì sự phát triển của nhà máy sao? Những thứ này đều là quy hoạch, sau này mới có thể chậm rãi xây lên.” Cô muốn xây, chính là xây một xưởng gia dụng Nam Bình đặc sắc.
Đây chính là nền tảng để cô hướng tới việc thăng chức, đương nhiên phải tốn tâm tư làm tốt một chút rồi.
Xưởng trưởng Chu bản thân ông ta hoàn toàn không có sự quyết đoán này.
Ở trong mắt ông ta, mình chỉ là một cán bộ, sau này dù gì cũng về hưu. Trong xưởng mình làm nhiều việc như vậy, làm tốt còn đỡ, nếu làm không tốt, mình còn phải chịu tiếng oan. Không có lời.
Cho nên những xưởng trưởng già như bọn họ đều là túm lấy sản xuất, hoàn thành nhiệm vụ. Về phần làm kiến thiết, vậy quả thật có thể không làm sẽ không làm.
Chuyện lần trước muốn xây nhà cho công nhân viên chức, bởi vì trong xưởng không cần tiêu tiền, bọn họ mới muốn làm.
Về phần xưởng trưởng Trần của xưởng vải bông và vải lanh, vậy càng không dám nghĩ. Lần trước mua một đống máy móc về, thiếu chút nữa đã ầm ĩ xảy ra sự cố. Bây giờ dù là một chút ông ta cũng không dám càn rỡ giày vò. Cũng chỉ dự định đi theo ba xưởng khác cùng lăn lộn. Người khác làm sao, thì ông ta làm vậy.
Chuyện xây nhà xưởng không xây mấy tháng là không được. Tô Mạn đoán ít nhất cũng phải đợi đến tháng mười mới có thể xây xong. Cho nên cô cũng không sốt ruột. Từ từ sẽ đến. Bây giờ cũng mới giữa tháng năm.
Còn mấy tháng thời gian, đủ để xây nhà xưởng.
Nghĩ rằng chờ sau khi nhà xưởng thành lập, phải xây nhà cho công nhân viên chức.
Tô Mạn dự định đến lúc đó cũng xây một căn cho mình.
Đơn vị phân dù sao cũng là đồ của đơn vị, tự mình mua, vậy mới là của mình.
Cô làm một xưởng trưởng, có thể mua diện tích chín mươi mét vuông. Ở thời điểm không có phần diện tích chung, thì hoàn toàn có thể xây bốn phòng.
Tô Mạn suy nghĩ, đến lúc đó để cha mẹ ở chung, lại thêm Tô Thu Nguyệt. Ba phòng, một phòng sách, vừa khéo.
Về phần các đồng chí nam khác của nhà họ Tô, ngược lại Tô Mạn không lo lắng cho bọn họ.
Đều là người có đơn vị, bản thân muốn mua nhà hay là xây nhà, đó đều là vấn đề không quá lớn.

Bạn cần đăng nhập để bình luận