Trở Lại Thập Niên 60 Tôi Bị Hệ Thống Hố

Chương 583 - Ngọt ngào




Nhóm dịch: Thiên Thượng Nhân Gian
Phụ trách: Vô Tà Team
“Được, đều nghe lời anh.” Tô Mạn uống một ngụm canh, cảm thấy được săn sóc thật thoải mái. Càng thêm hài lòng với Thôi Hướng Bắc. Quen người yêu đương nhiên là phải để mình khoan khoái dễ chịu. Nếu người yêu không thể cho mình cảm giác thoải mái, vậy còn quen cái gì nữa?
Cũng may bạn trai nhỏ này của cô tuy rằng tuổi không lớn, vẫn rất biết xử lý quan hệ.
Tô Mạn nói một câu đơn giản như vậy, khiến trong lòng Thôi Hướng Bắc bành trướng. Làm cho anh cảm thấy mình được cần.
Thôi Hướng Bắc nhìn thấy Tô Mạn khó có khi lộ ra dáng vẻ xinh đẹp của một cô gái, trong lòng lại khẽ động. Cảm thấy hôm nay Tô Mạn vô cùng khác biệt.
Lại cảm thấy cực kỳ thích Tô Mạn như vậy.
Khi làm việc giống như phát sáng lên khiến trái tim anh nhộn nhạo, và khi quen anh, lại sinh động thú vị như vậy.
Nhìn thấy trong mắt anh đều là dáng vẻ của mình, Tô Mạn cười tủm tỉm ăn bánh kem.
789 lộ ra một vẻ mặt chết lặng.
Sau khi ăn xong, Thôi Hướng Bắc dẫn Tô Mạn tới nhà khách bên cạnh trường học trước, để hành lý xuống. Thuận tiện nghỉ ngơi một lúc.
Là một căn phòng đơn. Hoàn cảnh cũng không tệ lắm, thu dọn rất sạch sẽ.
Tô Mạn đặt món quà mình mang theo lên ghế.
Thôi Hướng Bắc nói: “Bên này gần với trường học của anh, đến lúc đó anh tới đón em khá tiện.”
Tô Mạn nhìn anh nói: “Anh không ở đây sao?”
“…” Tim Thôi Hướng Bắc suýt chút nữa đã nhảy ra ngoài.
“Em nói, anh không ở nhà khách tìm một gian phòng sao?”
789: “…”
Lúc này Thôi hướng Bắc mới ý thức được mình suy nghĩ nhiều rồi, mặt đỏ rực ngay cả cổ cũng nóng lên. Anh cúi đầu ừ một tiếng: “Bạn cùng phòng đều biết anh đi hẹn hò với em. Nếu buổi tối anh không quay về, bọn họ sẽ nói xấu.”
Cho dù giữa bọn họ trong sạch rõ ràng, nhưng người khác chắc chắn sẽ nghĩ trai đơn gái chiếc ở cùng một nơi, dù sao truyền ra không dễ nghe. Bọn họ sẽ cảm thấy Tô Mạn là một cô gái tùy tiện. Thôi Hướng Bắc không muốn để người ta hiểu lầm Tô Mạn như vậy.
Tô Mạn hiểu rõ: “Thì ra là như vậy.” Vì thế mới nói, đừng bảo đàn ông sơ ý. Nếu để bụng, bọn họ có thể cẩn thận hơn bất kì ai. Lo lắng mọi việc rất chu đáo.
Cô cười cười, cầm lấy ly trà với lá trà, pha một ly trà. Vừa mới uống canh thịt, cảm thấy miệng vẫn còn có chút mùi. Phải uống chút nước trà xanh.
Sau khi pha xong, bản thân cô uống một ngụm, sau đó lại đưa cho Thôi Hướng Bắc uống.
Thôi Hướng Bắc đỏ mặt nhận lấy uống một ngụm, cảm thấy trà này cực kỳ ngọt.
Thấy anh uống trà rồi, Tô Mạn nói: “Em cảm thấy mùi thịt dê rất nặng, uống trà cũng không hết được mùi.”
Thôi Hướng Bắc sửng sốt, hoàn toàn không cảm nhận được.
“Không tin anh ngửi thử xem.” Tô Mạn lập tức sáp lại gần cho anh ngửi, Thôi Hướng Bắc mới vừa cúi đầu, Tô Mạn đã ngẩng đầu, hai người lập tức chạm vào cùng một chỗ.
Tô Mạn lui về phía sau, kinh ngạc nhìn anh: “Thôi Hướng Bắc, anh làm gì vậy thừa cơ hôn em hả?”
Thôi Hướng Bắc kinh hoảng: “Không, anh không có.”
“Chẳng lẽ là em hôn anh sao?”
Thôi Hướng Bắc: “… Là anh.” Đúng, đúng vậy, vừa nãy hình như là anh cúi đầu.
“Thái độ nhận sai thành khẩn, em quyết định tha thứ cho anh, hơn nữa tiến hành khen thưởng anh.” Tô Mạn cười, lại tới gần, gặm mấy cái ở trên miệng anh.
Thôi Hướng Bắc ngây ra một lúc, vươn tay ôm eo của cô. Học động tác của Tô Mạn gặm lẫn nhau.
Sau một lát, cửa phòng mở, hai người đi ra.
Tô Mạn chắp tay sau đít đi phía trước, miệng dùng khăn quàng cổ che lại, vẻ mặt trấn định, Thôi Hướng Bắc phía sau cúi đầu, dùng áo che lại cái cổ và mặt đỏ rực.
Mãi cho đến khi rời khỏi nhà khách, đi ở trên đường cái. Bị gió Bắc thổi lạnh co rụt lại trong chốc lát, Thôi Hướng Bắc mới tỉnh lại từ trong mộng đẹp.
Anh đi ở bên cạnh Tô Mạn, trên mặt lộ ra nụ cười hạnh phúc. “Tô Mạn, chúng ta như vậy thật tốt.”
“Ừ: “ Tô Mạn gật đầu.
Cô cũng phát hiện vì sao nam nữ chính trong phim truyền hình động một tí đã hôn. Ăn uống và sắc tình là bản chất của con người mà.
Thôi Hướng Bắc dẫn Tô Mạn vào trong sân trường đại học: “Anh đã sớm muốn dẫn em đi dạo trường học của bọn anh, năm nay tuyết cực kỳ lớn, cảnh tuyết đẹp lắm.”
Tô Mạn đã sớm không có tâm tình thưởng thức cảnh tuyết. Chẳng qua chàng trai nhỏ nên thích nhịp điệu này. Mới nãy chăm sóc cô thoải mái, dù sao cô phải dung túng anh một chút. Vì thế cười gật đầu.

Bạn cần đăng nhập để bình luận