Trở Lại Thập Niên 60 Tôi Bị Hệ Thống Hố

Chương 353 - Giúp đỡ




Nhóm dịch: Thiên Thượng Nhân Gian
Phụ trách: Vô Tà Team
Nhưng Tô Mạn thật sự không hoang mang. Ở trong mắt cô cũng không có ghế lạnh ghế nóng gì cả, băng ghế gì đó cô cũng có thể ngồi nóng cho chính mình. Hơn nữa cô tin rằng bí thư Lâm điều cô đến huyện, chắc chắn không phải muốn cho cô ăn không ngồi rồi. Bây giờ không tìm cô, đoán chừng là muốn cho bản thân cô làm quen thêm mà thôi.
Sắp xếp như vậy cũng vừa đúng ý của Tô Mạn, cô chuyên tâm vào làm quen với nội dung công tác của ban tổ chức, chế độ quy định và điều lệ tư tưởng đã đọc xong. Lúc này, cô mới bắt đầu vạch kế hoạch xây xưởng gia dụng ở huyện mà mình đã làm ở Bắc Hà trước đây.
Cô chuẩn bị thành lập một xưởng gia dụng ở huyện.
Huyện lớn như vậy lại không có tài nguyên quặng mỏ gì, cũng không có nhà xưởng công nghiệp loại hình lớn. Điều này dẫn đến một bộ phận người ở trong huyện rơi vào trạng thái mất việc.
Nhưng loại chuyện này cũng không thể tránh khỏi, ví dụ như các thanh niên trí thức về quê vài năm sau, có một phần nguyên nhân rất lớn cũng là vì không có cương vị công tác gì ở trong huyện.
Xây nhà xưởng khác thì Tô Mạn tạm thời không có tự tin, nhưng xưởng gia dụng thì khác. Huyện Nam Bình nhiều rừng, mở xưởng gia dụng không thiếu tài nguyên, cũng không cần đến thiết bị công cụ cỡ lớn gì, chi phí cần thiết không cao.
Tô Mạn viết những điều này lên bản kế hoạch thân làm cơ sở cho việc chuẩn bị xây dựng xưởng gia dụng.
Cô còn cân nhắc đến việc phải làm một bản số liệu để biết trước mắt trong huyện có bao nhiêu người không phải nhân viên công chức, tỷ lệ người trẻ tuổi trong đó chiếm bao nhiêu, còn có diện tích rừng ở huyện Nam Bình nữa, và tình hình bố trí xưởng gia dụng trong mấy huyện gần huyện Nam Bình.
Những số liệu này không dễ thu thập, phải có người quen ở trong huyện, mới có thể khiến các bộ phận khác cho bạn số liệu.
Tô Mạn tìm đến các chị em của mình ở bên hội phụ nữ nhờ giúp đỡ. Đừng thấy người ta là cán sự nhỏ của hội phụ nữ, nhưng bình thường có thể tiến vào trong đơn vị này, trong nhà hoặc nhiều hoặc ít đều có người thân ở trong đơn vị. Người thân nhờ người thân, cũng có thể tìm được người giúp đỡ.
Lần trước sau khi ăn một bữa thịnh soạn, tình hữu nghị của mấy nữ đồng chí đã được thành lập. Bình thường đi tới nhà ăn ăn cơm cũng đều ngồi chung với nhau. Tô Mạn thi thoảng cũng chỉ dẫn bọn họ vài câu về phương diện công việc, bây giờ đều xúm lại với cô.
Nghe được Tô Mạn cần những số liệu này, mấy cán sự nhỏ ở hội phụ nữ đều giúp đưa ra ý kiến.
Có người nói anh nhà mình là công an, cục công an kiểm tra hộ khẩu chắc chắn có tư liệu này. Có người nói anh nhà mình ở cục dân chính, chắc chắn cũng có danh sách, cục lâm viên cũng có thể tìm được người.
Tô Mạn cười đáp: “Tôi cần số liệu chứ không cần tên. Cũng không cần số liệu cụ thể, có thể đưa ra số liệu đại khái là được rồi. Chuyện này làm xong, lần sau lại mời mọi người ăn cơm.”
“Cần gì phải ăn cơm, một chút chuyện nhỏ mà thôi.” Ngô Tiểu Hội xua tay.
Những người khác đều gật đầu, lần trước ăn một bữa đã ngại lắm rồi.
“Không ăn cơm cũng được, lần sau các cô có chuyện gì cũng tìm tôi, chúng ta giúp đỡ lẫn nhau, có được không? Không thể cứ kêu các cô giúp tôi được.”
Nghe được lời này của Tô Mạn, có cô gái nhỏ ngược lại còn bật cười: “Vậy chúng tôi muốn mua đồ gia dụng được không? Nghe nói nhà mới ở bên xưởng quần áo đã xây xong rồi, cần đặt đồ gia dụng, nhưng đơn vị chúng ta không thể mua, phía bên xưởng gia dụng ở công xã Bắc Hà không bán lẻ.”
“Chuyện này không thành vấn đề, lát nữa tôi sẽ nói với các đồng chí cũ, kêu bọn họ đặt chung với xưởng quần áo cho cô.”
Điều này cũng khiến cô gái nhỏ vui sướng không thôi: “Cán sự Tô, cô thật tốt!” Cô ta ôm cánh tay Tô Mạn với vẻ hưng phấn.
Những cán sự nhỏ ở hội phụ nữ này có được lời hứa của Tô Mạn, cũng rất tích cực làm việc. Đi làm còn lén tìm người thân và bạn bè của mình giúp thu thập số liệu.
Nếu như bản thân Tô Mạn đích thân đi tìm người giúp, người ta vẫn sẽ thoái thác vài câu, nhưng những người này đều là quan hệ thân thích, tìm đến cửa, đương nhiên không có chuyện không giúp.
Chưa đến hai ngày, Tô Mạn đã có được mấy bản số liệu.
Cô đối chiếu và phân tích số liệu, sau đó có được số liệu bình quân từ trong đó. Đối với bản số liệu này, Tô Mạn vẫn cảm thấy không đủ hoàn mỹ, nhưng bây giờ khả năng của cô có hạn, tạm thời cũng chỉ có thể như vậy.

Bạn cần đăng nhập để bình luận