Trở Lại Thập Niên 60 Tôi Bị Hệ Thống Hố

Chương 177 - Mở cuộc họp




Nhóm dịch: Thiên Thượng Nhân Gian
Phụ trách: Vô Tà Team
Chủ nhiệm Hách làm chủ nhiệm hội phụ nữ lâu như vậy rồi, vẫn là lần đầu tiên bị sao vây quanh trăng thế này. Trước đây khi công xã có vị trí trống, bởi vì bà ta không phát thông báo, cho nên các chủ nhiệm hội phụ nữ ở bên dưới đều không nghĩ nhiều, không tới trước mặt bà ta tìm cảm giác tồn tại. Lần này bà ta trực tiếp nói ra, muốn chọn người ở bên dưới, không ngờ đến những người dưới quyền mình còn rất tích cực.
Lúc này trong lòng chủ nhiệm Hách thậm chí còn đang cảm thấy hối hận vì hành động trước đó của mình. Thực ra không phải vì người muốn cơm chùa nhiều, mà là vì bà ta không có ý định đi chọn người. Sau khi nghe báo cáo công tác xong, bà ta tống cổ những người này đi tìm Tô Mạn tìm hiểu xem về công tác đào tạo nên triển khai thế nào, kêu bọn họ nhất định phải làm cho tốt công việc.
Vì thế những người này lại chiến đấu tiếp ở bên Tô Mạn.
Nói với từng người một như vậy, Tô Mạn cảm thấy quá lãng phí thời gian và sức lực, nên dứt khoát xin chủ nhiệm Hách dùng phòng họp để tiến hành cuộc họp tập thể.
Trong cuộc họp, Tô Mạn giải thích về hình thức đào tạo ở công xã cho những người này một lần. Những người trong quá khứ chỉ biết đãng trí, nghe theo lời nói của lãnh đạo, lúc này người nào cũng cầm bút ghi soạt soạt soạt ở bên dưới, chỉ sợ ghi thiếu mất, đến khi đó làm không tốt là rớt lại phía sau.
Chủ nhiệm Hách nhìn thấy những cấp dưới này nhiệt tình như vậy, trong lòng cảm thấy tốt đẹp. Đợi khi Tô Mạn ra ngoài, bà ta còn vừa cười vừa bảo: “Tiểu Tô này, bây giờ nhìn bọn họ, cô nghĩ đến lời cháu nói, công tác của hội phụ nữ chúng ta có tương lai đấy.”
Tô Mạn cười bảo: “Lần này chỉ cần các đồng chí ở hội phụ nữ hành động sớm một chút, vậy đến khi đó, chuyện đại đội đào tạo cũng không thiếu hội phụ nữ chúng ta.”
Chủ nhiệm Hách vui vẻ gật đầu.
Đây cũng là bà ta đang xác định vị trí của hội phụ nữ, không tranh giành quyền lợi với công xã, nhưng cũng không trực tiếp xem nhẹ hội phụ nữ.
Công tác ở hội phụ nữ được triển khai rất thuận lợi, Tô Mạn cũng không có gì cần lo lắng, trong lòng lại bắt đầu nghĩ đến những cách khác có thể mang đến phúc lợi cho các xã viên công xã.
Bây giờ những công việc mà cô làm đều không tính là nằm trong phạm vi trách nhiệm công tác của hội liên hiệp phụ nữ, cho nên có thể nhận được điểm thánh mẫu. Mỗi lần đào tạo được một người, điểm thánh mẫu nhận được không tính là nhiều, cũng chỉ có mười điểm thôi, nhưng loại sắp xếp số lượng người tham gia đào tạo này nhiều, thì lại khác hẳn.
Đợi đến khi phía bên đại đội cũng bắt đầu sắp xếp lớp đào tạo, cô lại có thể thu hoạch một đợt.
Sự nghiệp thánh mẫu có nhiều triển vọng, cô nhất định phải gây dựng sự nghiệp này cho tốt..
Buổi chiều tan làm về nhà, Tô Mạn lại nghĩ đến vấn đề mâu thuẫn giữa anh nhà mình và Thôi Hướng Bắc. Cho nên cô định về nhà tìm hai anh mình nói chuyện.
Lúc này, phía bên đại đội Đại Kiều Loan cũng đã tan làm.
Cả một ngày, Tô Nhị Trụ nghẹn cục tức đến phát hoảng, sáng sớm đi tìm thằng nhãi Thôi Hướng Bắc đó hỏi cho rõ ràng, kết quả thằng nhóc này lại mang bộ dáng cà lơ phất phơ, không chịu nói sự thật, khiến anh ta tức đến suýt chút nữa thì đánh nhau. Nếu không phải vì em gái vừa vặn nhìn thấy, thì anh ta chắc chắn đã đánh nhau với thằng nhãi đó rồi.
Lúc này vừa tan làm, anh ta lại nhìn thấy thằng nhóc đó, vậy mà thằng nhóc đó lại cưỡi trên lưng trâu.
Bởi vì Thôi Hướng Bắc vừa tới đại đội, đại đội trưởng Quách cảm thấy đứa trẻ ở trong thành phố như vậy không thể làm việc, lại thêm đang nông nhàn, nên cũng không sắp xếp cho cậu ta làm việc ngoài ruộng, mà dứt khoát kêu cậu ta đi chăn trâu.
Không ngờ thằng nhóc này chăn trâu còn rất chăm chỉ, mỗi ngày dắt trâu lên núi dạo khắp nơi ăn cỏ, khiến ngày nào trâu đều được ăn rất no. Vì thế đối với hành vi mỗi ngày cưỡi trâu về nhà của Thôi Hướng Bắc, ông cũng nhắm một mắt mở một mắt.
Nhưng đối với Tô Nhị Trụ mà nói, đây quả thực chính là khiêu khích.
Tối qua chơi ông đây, bây giờ còn ở ngay trước mắt ông đây làm ra hành động khoa trương như vậy, quả đúng là không thể nhịn được nữa.
Vì thế Tô Nhị Trụ nổi giận đùng đùng đi tới: “Thằng nhóc kia, cậu xuống ngay cho ông, ông đây có lời muốn nói với cậu.”
Tô Tam Trụ thấy thế, nhanh chóng chạy tới kéo người: “Anh, đừng, đừng kích động, chúng ta có lời thì đợi lúc khác, em gái sắp về rồi, đừng gây chuyện mà.”
“Ông đây không sợ.” Tô Nhị Trụ tức giận đáp.

Bạn cần đăng nhập để bình luận