Trở Lại Thập Niên 60 Tôi Bị Hệ Thống Hố

Chương 281 - An ủi




Nhóm dịch: Thiên Thượng Nhân Gian
Phụ trách: Vô Tà Team
Một điểm khác chính là, mắt thấy công việc của con cái ở trong nhà càng ngày càng tốt lên, mà cha mẹ còn đi làm công việc nặng nề. Thế này cũng không thể nào nói nổi. Vợ của đội trưởng Quách nhà người ta, bình thường ngoại trừ thời gian ngày mùa ra giúp một tay, thì những thời điểm khác cũng chỉ ở trong nhà chăm trẻ.
Thấy những người khác đều không có ý kiến, Tô Mạn nói: “Lời con cũng đã nói trước đó rồi, sau này cha mẹ không giành được bao nhiêu công điểm, nhưng ngày trước có thể nghe lời cha mẹ thế nào, thì sau này vẫn sẽ như thế. Đừng để sau này thời gian dài rồi, lại nói mấy lời ngại nọ ngại kia.”
“Bọn nó dám!” Tô Thiết Sơn trực tiếp vỗ bàn.
Tô Đại Trụ, Tô Nhị Trụ và Tô Tam Trụ đều sợ đến mức run rẩy.
Lý Xuân Hoa cắn hạt dưa, bảo: “Chậc, nếu như ai không hiếu thuận với mẹ, thì mẹ sẽ đi tìm hội phụ nữ. Vợ thằng cả, các cô quản chuyện này đi, nếu như không quản được thì tôi đi lên hội phụ nữ đấy.”
Khóe miệng của Lâm Tuyết Cúc co rút, cảm thấy mẹ chồng mình là đã oán giận mình đến nghiện rồi. Mình tốt xấu gì cũng là một cán bộ, không chấp nhặt với bà!
“… Quản, chắc chắn quản rồi.”
Tống Ngọc Hoa cười bảo: “Mẹ, sau này bọn con đều sẽ hiếu thuận với cha mẹ, mẹ yên tâm đi.”
Lý Xuân Hoa cười gật đầu: “Ừm, hiếu thuận, đều hiếu thuận.” Không cần làm việc cũng có người nuôi, đương nhiên phải nói là hiếu thuận rồi.
Buổi tối khi đi ngủ, Lý Xuân Hoa và Tô Thiết Sơn còn nằm trên giường không ngủ được. Trong lòng nghĩ đến mà cảm thấy vui vẻ. Bọn họ vất vả cả một đời rồi, đột nhiên nói không cần bọn họ lo lắng cho gia đình nữa, sau này sẽ có người nuôi, cứ cảm thấy chuyện này có hơi không chân thực, nhưng lại thấy trong lòng thật vui vẻ.
Tô Thiết Sơn bảo: “Những đứa trẻ nhà chúng ta đều nuôi không phí công.”
Lý Xuân Hoa đắc ý đáp: “Đều là tôi sinh đấy nhé.”
“Ừ, đều là bà sinh, bà rất giỏi.”
“Chắc là con út kêu bọn nó làm vậy đấy, tôi thấy bọn họ đi vào nhà bếp. Bản thân đám con trai cũng không có lòng này đâu. Ngày mai kêu thằng hai, thằng ba đi lợp phòng, kêu con út sớm ngủ ở phòng mới một chút. Tốt xấu gì cũng là xưởng trưởng, phải ở nơi có thể diện một chút. Ông đừng lên nóc nhà nữa, từng này tuổi rồi, đừng té gãy cái chân già này.”
Tô Thiết Sơn vui vẻ đáp: “Tôi biết rồi.”

Chín giờ sáng ngày hôm sau, các cán bộ ở công xã đều tới bên lò gạch.
Tô Mạn và bí thư Trình cùng nhau treo bảng hiệu lên cửa của lò gạch. Vào một khắc vải được kéo xuống, lò gạch công xã Bắc Hà đã trở thành quá khứ, thay vào đó là xưởng nung gạch số hai huyện Nam Bình.
Ngay cả người trên tỉnh lỵ cũng qua đây xem náo nhiệt.
Nếu không phải không thể đốt pháo, thì bí thư Trình chỉ hận không thể đốt cả một sáng để thêm náo nhiệt.
Đây chính là nhà xưởng được thành lập dưới tay mình, sau này cho dù ông ta đi rồi, thì đây vẫn là chiến tích trên hồ sơ của ông ta, cũng là minh chứng ông ta để lại ở công xã Bắc Hà này. Sau này dân chúng nhìn thấy nhà xưởng này, cũng sẽ nói ông ta một câu tốt.
Sau khi khánh thành xong xuôi, bí thư Trình cũng triệu tập toàn bộ công nhân ở xưởng nung gạch lại mở cuộc họp, tuyên bố tình hình bổ nhiệm cho Tô Mạn và Thôi Hướng Bắc.
Cho đến hiện tại, Tô Mạn chính là xưởng trưởng của xưởng nung gạch số hai, công lao của cô là nhờ nỗ lực mà có, có được chức vị này cũng không người nào có ý kiến phản đối. Về phần Thôi Hướng Bắc, đó cũng là không thể bới móc được gì.
Bây giờ xưởng nung gạch có thể mở được nhanh như vậy, ổn định như vậy, cũng là nhờ anh dẫn theo hơn mười công nhân không thành thạo hoàn thiện từng chút một. Kỹ thuật nung gạch của bản thân anh và kỹ thuật xây lò gạch cũng càng ngày càng tốt. Trong xưởng nung gạch, không có người nào có thể so được với anh. Nên cái chức chủ nhiệm sản xuất này, ngoại trừ anh ra cũng không ai có thể làm được.
Nhưng ngay khi hai người đang đứng bên cạnh bí thư Trình, đón nhận ánh mắt của mọi người, mọi người lại có một suy nghĩ. Xưởng trưởng mới mười mấy tuổi, mà chủ nhiệm cũng mới mười mấy tuổi thôi… Đây đại khái và xưởng trưởng và chủ nhiệm trẻ tuổi nhất đi.
Ngoại trừ bổ nhiệm hai lãnh đạo chính ra, trong xưởng còn bổ nhiệm liên quan liên quan đối với những công nhân khác. Ví dụ như kế toán, nhân viên văn phòng, và chỉ đạo viên kỹ thuật. Đây đều là cán bộ ban đầu trong nhà xưởng. Những vị trí trống khác, Tô Mạn cũng dự định đợi hai tháng nữa, đợi sau khi học sinh ở bên trường cấp ba tốt nghiệp xong, thống nhất thi khảo hạch.

Bạn cần đăng nhập để bình luận