Trở Lại Thập Niên 60 Tôi Bị Hệ Thống Hố

Chương 423 - Vẽ ra tương lai




Nhóm dịch: Thiên Thượng Nhân Gian
Phụ trách: Vô Tà Team
Liên tiếp quăng mấy vấn đề đến, về cơ bản Tô Mạn không cho xưởng trưởng Cao cơ hội tự hỏi, đầu ông ta đã bị nổ đến mơ màng.
Thôi Hướng Bắc còn ở một bên vẻ mặt nghiêm trọng bổ sung: “Những điều này quả thật rất quan trọng, kỹ thuật của cháu làm có tốt đi nữa, nếu nhà xưởng bên đây không có cách nào khiến người bên ngoài biết tới, vậy tác dụng cũng không lớn. Mặt tiêu thụ vẫn rất quan trọng.”
Tô Mạn tiếp tục nói: “Xưởng gạch và xưởng gia dụng chúng cháu cũng không giống nhau. Trên cơ bản trong mỗi huyện, mỗi dặm đều có một xưởng gạch, ngược lại xưởng gia dụng không phải mỗi nơi đều có. Cái này nghĩa là, tình hình cạnh tranh của xưởng gạch sẽ rất ác liệt. Đương nhiên, nếu xưởng trưởng Cao cảm thấy không cần thiết phải cạnh tranh, thì xưởng gạch giữ như vậy, cứ nhận đơn đặt hàng trong huyện, cũng có thể tiếp tục tồn tại. Nhưng muốn phát triển…”
Thôi Hướng Bắc nói: “Dựa vào trong huyện sao có thể phát triển được, chúng ta đưa mười vạn tệ tiền sửa bến tàu, không phải là vì đi ra ngoài sao.”
Tâm trạng xưởng trưởng Cao có hơi ngưng trọng.
Ông ta cảm thấy những lời này của Tô Mạn, chắc chắn là có nguyên nhân. Chắc chắn là muốn kéo ông ta lạc đường.
Nhưng trong lòng ông ta tự hỏi, cảm thấy Tô Mạn cũng không phải nói hưu nói vượn. Mấy vấn đề người ta đề cập đến rất có lý.
Ông ta vẫn không nhịn được mà hỏi Tô Mạn: “Xưởng trưởng Tô đưa ra mấy vấn đề này, hẳn là có cách giải quyết. Có phải có liên quan tới hợp tác mà xưởng trưởng Tô nói không?”
Tô Mạn uống ngụm trà, bình tĩnh gật đầu: “Đúng vậy. Xưởng gạch muốn vươn ra ngoài, hợp tác với chúng cháu là chặt chẽ không thể tách rời. Xưởng trưởng Cao hẳn biết trong xưởng chúng cháu bây giờ ở tỉnh thành cũng coi như có chút tiếng tăm nhỉ.”
“Quả thật là như vậy.” Xưởng trưởng Cao gật đầu.
Tô Mạn nói: “Có thể cho cháu một tờ giấy và một cây bút không?”
Thôi Hướng Bắc đưa cho cô một cây bút máy, xưởng trưởng Cao cho cô cuốn vở ghi.
Tô Mạn vẽ một vòng tròn ở trên chỗ trống, ở trong vòng tròn viết hai chữ tỉnh thành. Sau đó vẽ vòng tròn nhỏ chung quanh vòng tròn to.
Ở giữa vòng tròn vẽ mấy đường nối tiếp chung quanh vòng tròn nhỏ.
“Vòng lớn chính là tỉnh thành của chúng ta, vòng tròn nhỏ bên cạnh chính là thành phố và huyện bên dưới. Đây là con đường phát triển trước mắt của xưởng gia dụng chúng cháu. Nương theo tiếng tăm của tỉnh thành, chúng cháu rất dễ dàng có thể đứng vững gót chân ở dưới đây. Chẳng bao lâu nữa, chúng cháu sẽ đứng vững ở cả trong tỉnh nội. Nếu xưởng gạch hợp tác với chúng cháu, chúng cháu sẽ giúp đỡ xưởng gạch tiến hành tuyên truyền. Ví dụ như một vài đơn vị cỡ lớn tìm chúng cháu đặt đồ dùng trong nhà, chúng cháu sẽ nói với bọn họ, bởi vì bọn họ mua đồ dùng trong nhà của chúng cháu, cho nên bọn họ mua gạch từ xưởng gạch Nam Bình có thể nhận được ưu đãi.”
Xưởng trưởng Cao nghe mà trong lòng sục sôi, cực kỳ bội phục Tô Mạn. Cảm thấy cô gái nhỏ này thật sự quá thông minh, thế mà còn muốn từ tỉnh thành bao vây cả thành phố và huyện. Tô Mạn nói đến phần sau, lập tức cảm thấy không thích hợp: “Vì sao được nhận ưu đãi của bên các chú, mà không phải ở bên các cháu chứ?”
Tô Mạn nói: “Chúng cháu làm tuyên truyền cho các chú, lôi kéo đơn đặt hàng. Xưởng trưởng Cao, cháu cũng kiếm cho xưởng gạch rồi, vấn đề phí tổn này chúng ta cần phải tính toán một chút. Phí tổn của xưởng gạch có thể cao hơn xưởng gia dụng chúng cháu không?”
Thôi Hướng Bắc trả lời: “Vậy thực sự không có. Dù sao bùn đất không cần tiền, nhưng gỗ không rẻ.”
Xưởng trưởng Cao: “…”
Tô Mạn nói: “Các chú ngẫm lại đi, bọn họ vốn không muốn tới mua gạch của các chú. Nhưng bởi vì đồ ở xưởng gia dụng của cháu, sau đó có đặc quyền nhận được ưu đãi, bọn họ sẽ buông tha sao?”
Xưởng trưởng Cao lắc đầu: “Không đâu.”
Ai không muốn chiếm món lợi nhỏ, đặc biệt là món hời tới tay rồi, ai cũng sẽ không ném đi.
Tô Mạn cười nói: “Cho nên, xưởng gia dụng của chúng cháu bán được xa cỡ nào, thì xưởng gạch của các chú có thể tiến xa hơn nữa. Chúng cháu bán ra bao nhiêu đồ dùng trong nhà, xưởng gạch của các chú cũng bán được bấy nhiêu gạch.”
Nghe nói như thế, xưởng trưởng Cao cẩn thận tự hỏi một lúc, cảm thấy nếu thật sự giống như lời Tô Mạn nói, vậy thật đúng là có trợ giúp với xưởng gạch.
Xưởng gia dụng tuyên truyền tên tuổi cho bọn họ, cùng mang tới đơn đặt hàng, cái này cung cấp rất nhiều đường đi cho xưởng gạch.

Bạn cần đăng nhập để bình luận