Cửa Hàng Kinh Doanh Ở Dị Giới

Chương 100: Tâm an tức hồn về 1

Trên chén sứ trắng tinh tế vẽ vài nét bút Thanh Sơn, đậm nhạt thích hợp, làm người nhìn cảm thấy vui thích.
Ma Thần đại nhân gật đầu nhìn chằm chằm chén cháo rau dại lớn trước mặt kia, bên cạnh chén cháo còn có một đĩa ăn kèm.
Món ăn kèm có hai loại, cọng hoa tỏi được cắt thành khúc dài bằng ngón út và dưa chuột ngâm được bẻ thành khúc nhỏ, ngửi vào tươi mát hơi chua.
Ở gần đĩa món ăn kèm là hai cái bánh rán vỏ mỏng đầy nhân, bốc khói nghi ngút, tản ra mùi thơm nồng đậm.
Bên tay trái còn có hai cái chén sứ có nắp đậy, một lớn một nhỏ.
Ma Thần đại nhân không để ý đến hai chén sứ kia, trước tiên gắp lên một cọng hoa tỏi bỏ vào trong miệng.
Cái ông ta gắp chính là phần đuôi hoa tỏi, mỏng mỏng xanh xanh, trên phần đầu xanh đậm có chút đỏ, giống như lá cây anh đào mới vừa đâm chồi ngày xuân, phần rễ xanh biếc, đầu lá hơi hơi đỏ.
Vị giác thanh thúy, miếng đầu tiên vào miệng là một vị chua kích thích, càng nhai càng ngọt, cuối cùng là vị cay trên đầu lưỡi, còn tỏa ra một chút mùi thơm vô cùng đặc biệt.
Ma Thần đại nhân ngưng thần suy nghĩ một chút, là mùi thơm tươi ngon!
Mùi thơm rất nhẹ, nhưng lại khiến cho một món ăn kèm bình thường tăng thêm một chút dư vị phức tạp, gợi cho người ta cảm giác thèm ăn.
Ma Thần đại nhân bưng chén cháo rau dại lên húp một ngụm, hạt gạo màu trắng tuyết mềm mại và rau dại cắt nhỏ thành từng miếng, chỉ bỏ gia vị là muối, hương thơm của gạo và mùi thơm đặc trưng của rau kết hợp, cho vào miệng thì ấm áp mềm mại, thoải mái đến mức muốn muốn thở một hơi thật dài.
Ma Thần đại nhân cúi đầu, hốc mắt tối om nhìn chằm chằm chén cháo vài giây, tùy ý đưa tay gắp một miếng dưa chuột nhỏ lên.
Miếng dưa chuột tươi thái lát, bỏ hũ đồ chua ngâm qua một đêm, buổi sáng vớt ra, rất hợp để ăn kèm với cháo.
Mát giòn trong miệng, không phong phú từng lớp giống như cọng hoa tỏi, nhưng mùi dưa tươi mát, giòn ngọt mọng nước, làm người ta đã ăn thì càng muốn ăn thêm.
Cái đĩa món ăn kèm rất nhanh đã ăn hết, cháo rau dại còn thừa nửa chén, Ma Thần đại nhân buông đũa, cầm lấy một cái bánh.
Da bánh rất mỏng, ngón tay chỉ cần nhấn nhẹ là xẹp vào trong, cắn một miếng, da mềm nhân dày, Ma Thần ngẩn ra, bánh rán nhân thịt heo hành tây, toả hương thơm ra bốn phía, lớp dầu bóng loáng, một miếng bánh là một ngụm cháo, thoải mái hơn bất cứ điều gì.
Ma Thần ăn hai ba miếng là xong cái bánh thứ nhất, lại cầm lấy cái thứ hai.
Cái bánh này không quá giống cái trước, một lớp hơi mỏng, bị nướng đến da hơi khô ngả màu vàng, cắn vào lại là nhân rau nhồi thịt.
Rau khô thái nhỏ và thịt heo béo ngậy hòa quyện vào nhau, bọc bánh vào, rồi lại nhẹ nhàng cán mỏng, để vào trong bếp lò nướng lên, khi lấy ra hai mặt chín vàng, cắn vào giòn tan toả hương thơm trong miệng.
"Ầm —" một tiếng, chỗ Ma Thần ngồi bùng ra một làn khói màu trắng, Lộ Dao ở phòng bếp ló đầu ra, mở to hai mắt, đó là Ma Thần đại nhân?
Vẻ mặt các nhân viên cửa hàng trộm đứng trong góc vây xem Ma Thần dùng bữa cũng kinh ngạc, Ma Thần vậy mà một lần nữa sinh ra máu thịt, hoặc là nói ông ta đã biến trở về bộ dáng lúc còn sống — một thanh niên hai mươi bốn hai mươi lăm tuổi, tóc dùng vải thô sáng màu buộc lên, diện mạo đoan chính, trên thân mặc một bộ giáp rách nát, cũng không thể nào che giấu khí thế uy nghiêm trên người ông ta.
Lộ Dao bưng thức ăn tương tự mới vừa làm xong và một chén cơm trắng đi ra ngoài, trong mắt mang theo vẻ tò mò.
Ma Thần trong bộ dáng thanh niên ngẩng đầu: "Cô nhìn thấy ký ức của ta rồi."
Lộ Dao gật đầu: "Đúng vậy."
Ở nơi chiến trường ngày xưa kia, Lộ Dao không chỉ nhìn thấy ký ức của nhân viên cửa hàng và khách hàng, mà còn thấy được cuộc đời của một vị tướng quân.
Ở thế giới nào đó mà chiến loạn và nạn đói đang hoành hành, người thân trong gia đình của thiếu niên đều đã qua đời, vì sống sót, chàng ta đã vào quân doanh.
Mười ba tuổi bước lên chiến trường, hai mươi ba tuổi trở thành tướng quân, hai mươi lăm tuổi chôn xương tại sa trường.
Chàng ta không chết dưới tay của quân địch, mà là bị quân mật thám trong triều đình lẻn vào hãm hại.
Chàng ta vì cứu người mà một mình ra khỏi doanh trại, nửa đường bị phục kích, bị ngàn mũi tên đâm xuyên tim mà chết.
Thật ra, chuyện phụ nữ và trẻ em bị bắt là tin tức giả do mật thám truyền ra, chính là vì dụ chàng ra ra khỏi doanh trại. Người muốn giết chàng ta không phải đồng liêu không hợp ý, mà là vị quân vương đang ngồi trên hoàng vị kia.
Chim hết rồi xếp xó cung tên*, cũng chỉ có thế.
*Chim hết rồi xếp xó cung tên: Tương tự như vắt chanh bỏ vỏ, đã hết hữu dụng rồi thì có tốt đến mấy cũng là đồ bỏ đi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận