Cửa Hàng Kinh Doanh Ở Dị Giới

Chương 748: Ngón tay là đèn pin nhỏ 2

Ngón tay là đèn pin nhỏ 2
Mà chủ tiệm có ánh mắt nhu hòa, tựa hồ đang động viên anh ấy nếm thử.
Tiêu Trạch đưa tay lấy một viên kẹo hình lưỡi liềm, đến gần mới biết đó là một viên kẹo cam, ăn vào rất mềm lại dẻo.
Đó là kẹo mềm vị cam.
Tiêu Trạch đã lâu không thích những thứ dỗ trẻ con này, nhưng vẫn không kìm được mà đưa tay lấy một viên kẹo thạch nho.
Thấy Tiêu Trạch dường như không muốn nói chuyện, Lộ Dao lấy một bộ truyện tranh từ giá sách xuống, ngồi bên cạnh lật xem, tiện tay ném một dải thịt gà cho Nhị Tâm.
Mèo tam thể béo dũng mãnh vồ lấy miếng thịt gà, dùng hai chân ôm chặt miếng thịt, ăn một cách thích thú.
Tiêu Trạch ngước mắt quan sát Lộ Dao, thỉnh thoảng đưa tay ra để ăn kẹo từ khay chín ô.
Cô gái có mái tóc đen như tuyết, khuôn mặt xinh đẹp, bên tai trái đeo một chiếc bông tai hình hoa sen vàng, cả người toát ra hơi thở thanh bình và tĩnh lặng.
Trong hai mươi hai năm cuộc đời, Tiêu Trạch chưa bao giờ nhìn thấy nữ giới nào như vậy.
Hay đúng hơn, chưa bao giờ thấy một người như vậy.
“Cô không phải là người của thành phố Tam Hoa à?” Tiêu Trạch không khỏi hỏi ra suy nghĩ trong lòng.
Lộ Dao đặt truyện tranh trên đùi, gật đầu: "Nhìn ra à?"
Tiêu Trạch lắc đầu, sau đó lại gật đầu: "Người dân địa phương sẽ không mua cửa hàng ở đây. Hầu như mỗi tuần, giao lộ này đều có vài người chết."
Lộ Dao cau mày: "Không có người quản sao?"
Khóe môi Tiêu Trạch hơi cong lên, cười đờ đẫn: "Quản cái gì? Lúc đầu còn có người phản đối, nhưng về sau xảy ra quá nhiều nên chết lặng rồi."
Tiêu Trạch dựa vào trên ghế, sắc mặt chán nản: "Cô thật sự không nên ngăn cản tôi, cô ngăn cản không được."
Lộ Dao đặt sách lên bàn, đứng dậy đi vòng qua giá sách, lấy một chai bong bóng nước từ tầng hai.
Một chai thủy tinh trong suốt màu xanh lá cây hình trụ có một con rồng xanh đứng trên nắp, dáng vẻ của nó có thể dùng từ "khoa trương" để hình dung.
Lộ Dao đưa bong bóng nước Rồng Xanh Nhỏ cho Tiêu Trạch: "Cậu là khách hàng đầu tiên của cửa hàng, tôi tặng cho cậu một chai bong bóng nước. Buổi tối khi đi ngủ thì lấy ra thổi một chút, bảo đảm cậu sẽ có một giấc ngủ ngon."
Tiêu Trạch không nhịn được cười, nói: "Người tốt như cô tôi từng gặp rất nhiều, nhưng không chân thành như thế lại là người đầu tiên. Nước bong bóng có ích lợi gì? Tôi cũng đâu phải học sinh tiểu học."
Lộ Dao tùy ý nói: "Quả nhiên, hồi tiểu học cậu cũng chơi bong bóng nước."
Mấy lời khách sáo kiểu này, chủ tiệm đã quen đường quen nẻo rồi.
Trạng thái của Tiêu Trạch rất tệ, vào lúc này nói mấy câu đạo lý như trân trọng cuộc sống, trân trọng sinh mạng có lẽ chỉ là điều vô nghĩa.
Nhưng dùng một chai bong bóng nước để bắt đầu cuộc trò chuyện, Tiêu Trạch thuận miệng kể về những kỷ niệm chơi máy thổi bong bóng với các bạn học ở trường tiểu học, bất tri bất giác nói rất nhiều.
Lộ Dao sắp xếp một số thông tin hữu ích từ những lời của Tiêu Trạch.
Hệ thống trường học ở thế giới này là bốn năm tiểu học, ba năm trung học và ba năm đại học, tổng cộng là mười năm.
Trước khi trẻ lên sáu tuổi thì được chăm sóc thống nhất bởi các bảo mẫu cộng đồng, vì cả cha và mẹ đều phải đi làm.
Hầu hết mọi người thường tốt nghiệp đại học ở tuổi mười sáu, bắt đầu làm việc sau khi tốt nghiệp.
Thông thường sau khi tốt nghiệp, nhà trường sẽ giới thiệu việc làm phù hợp dựa trên học lực và chuyên ngành của sinh viên.
Nhưng cũng có một số người không nổi trội ở khía cạnh nào thì bị bù vào chỗ trống một cách tùy tiện.
Đơn vị nào thiếu người, người nào không có chuyên môn sẽ được bố trí đi làm.
Tiêu Trạch là một trong những người bị bù vào chỗ trống, sau khi tốt nghiệp đã làm việc trong lĩnh vực kinh doanh bất động sản.
Làm việc nhiều năm, anh ấy vẫn chưa quen nhưng cũng không dám dễ dàng từ chức.
Bởi vì những người không có kỹ năng đặc biệt, có khả năng cao là họ sẽ không thể tìm được công việc mới sau khi từ chức.
Tình trạng này bắt nguồn từ khoảng sáu mươi năm trước, nhân một sự kiện nào đó làm cơ hội, thế giới bắt đầu bước vào giai đoạn phát triển nhanh chóng, công nghệ và kinh tế đều có phát triển nhảy vọt.
Ngược lại, tỷ lệ tử vong của con người bắt đầu tăng mạnh.
Sau khi điều tra, bảy mươi phần trăm trong số đó không phải là tai nạn, mà là sự lựa chọn của chính họ.
Các chuyên gia đã thực hiện rất nhiều nghiên cứu liên quan nhưng vẫn chưa tìm ra nguyên nhân rõ ràng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận