Cửa Hàng Kinh Doanh Ở Dị Giới

Chương 476: Điện thoại âm hồn 2

Đây là khu vực đặc biệt duy nhất vì nó tiếp xúc với biển, có một con đê treo lơ lửng bằng gỗ kéo dài từ phòng câu cá ra xung quanh, dùng để phục vụ khách hàng nghịch nước, nghỉ ngơi, câu cá.
Trong phòng câu cá có một khu vực trong suốt mà khách hàng có thể thuê dụng cụ câu cá, ghế nằm, ba căn phòng để nhân viên cửa hàng nghỉ ngơi - vì không thể đưa chó Hoàn Hoàn và thỏ Nhược Diệp đến cửa hàng khác, nghĩ đến việc sẽ còn giới thiệu các động vật đáng yêu khác từ thế giới này, Lộ Dao xây dựng thêm các nơi nghỉ ngơi cho các nhân viên của cửa hàng Lông Xù.
Ngoài ra còn có một văn phòng dành cho người trực điện thoại, trong phòng đặt một chiếc điện thoại đặc biệt, ống nghe là một con ốc biển màu tím - đó là mặt dây chuyền hình ốc biển mà Lộ Dao tháo từ lắc tay ngọc trai xuống.
Cô gọi chiếc điện thoại này là “điện thoại âm hồn” - nhờ vào sự cố gắng của hộ vệ hải cẩu, dù không có sóng điện thoại thì chiếc điện thoại này cũng có thể kết nối với thế giới, có thể nhận đặt trước từ các khách hàng ở thành phố.
Lộ Dao cực kỳ hài lòng với khu vực mở rộng, sẵn sàng cho trải nghiệm ngay lập tức.

Khách hàng không phát hiện được cửa hàng Lông Xù đã tiến hành nâng cấp mở rộng, chỉ thấy ở mỗi khu vực có thêm một cái bệ cao đặt danh thiếp. Danh thiếp màu xanh nhạt đặt trong cái hộp hình vỏ sò, cực kỳ bắt mắt.
Có người cầm lên một tờ, ở mặt trước là dòng chữ “Cửa hàng Lông Xù Lộ Dao”, mặt trái in một dãy số màu vàng - đó là số điện thoại đặt trước đặc biệt của cửa hàng Lông Xù.
Ở dưới số điện thoại hẹn trước có một dòng chữ mô tả nhỏ: “Hãy gọi điện thoại để hỏi về việc hẹn trước, vé đặt trước là chín mươi chín đồng một vé. Nếu nghe báo bận khi thực hiện cuộc gọi, chúc mừng bạn, tạm thời bạn không cần đến cửa tiệm.”
“Nhưng “hỏi về hẹn trước” này là sao?”
“Có phải là không cần biến thành cá mà cũng có thể vào tiệm không?”
“Nhưng nếu hẹn trước thì phải tốn tiền, chín mươi chín đồng một phiếu.”
“Chín mươi chín cũng không đắt, đi vườn bách thú còn đắt hơn, lại không thể vuốt lông xù, không có hải sản để ăn, cũng không có cầu thang trượt bạch tuộc và vòng quay sứa.”
“Chỉ cần hải sản thôi là có thể trải nghiệm được sự thư giãn như ở các nơi nghỉ dưỡng cao cấp rồi. Thật ra tôi vẫn luôn lo lắng sẽ có ngày bà chủ không mở cửa tiệm nữa, nếu thu tiền bán vé thì tôi yên tâm rồi.”
“Chẳng lẽ chỉ có mình tôi tò mò liệu có thể gọi vào số điện thoại này hay không à?”
Khách hàng ở các khu vực khác cũng đang bàn luận về chức năng hẹn trước đột nhiên xuất hiện này, một vài khách tới ăn đã phát hiện cửa hàng Lông Xù lại xây dựng thêm khu mới.
Sau khi ăn xong, khách hàng đi theo bậc thang trong suốt lên tới bờ đê, gió biển thổi tới, biển xanh mênh mông vô bờ bến xuất hiện ở trước mặt, xa xa là đường chân trời với ánh mặt trời đang từ từ ngoi lên.
“Mẹ ơi, cửa hàng Lông Xù xây lên mặt biển luôn!”
“Phòng câu cá trên biển, có thể thuê cần câu và ghế nằm, quá sung sướng rồi!”
“Đây là vùng biển nào vậy, có phải từ nay về sau tôi có thể ngồi khinh khí cầu đi thẳng tới đây không?”
Lộ Dao nghe vậy, cô nói từ phòng nối dây: “Sợ là không dùng khinh khí cầu được đâu. Những khách hàng không thể biến thành cá chỉ có thể tới nhờ điện thoại hẹn trước thôi.”
Khách hàng không hiểu lắm.
Lúc này điện thoại trong phòng vang lên, Lộ Dao xoay người đi nhận.
Các khách hàng vẫn chưa rời đi, giọng nói của bà chủ vọng ra ngoài từ trong cánh cửa.
“Xin chào, đây là đường dây hẹn trước riêng của cửa hàng Lông Xù, tôi là chủ tiệm Lộ Dao.”
“Tính năng hẹn trước mới được ra mắt từ hôm nay, chỉ nhận hai mươi khách thôi. Đúng vậy, ngài chỉ có thể hẹn trước cho bản thân ngài, các khách hàng khác cần tự mình gọi đến điện thoại hẹn trước.”
“Gọi không được? Ừm, điều này có nghĩa là bạn của ngài tạm thời không cần đến cửa hàng Lông Xù.”
“Xin ngài bình tĩnh, đây không phải là do cửa tiệm cố tình làm khó…” Lộ Dao nói được một nửa thì đầu dây bên kia đã vang lên một tràng âm thanh báo bận.
Bạn cần đăng nhập để bình luận