Cửa Hàng Kinh Doanh Ở Dị Giới

Chương 287: Chúc ngài có một cuộc sống hạnh phúc! 2

Lộ Dao dứt khoát giao toàn quyền công việc nặn bao bì blind box mì ăn liền cho bọn họ rồi quay đi bắt đầu thiết kế bao bì của blind box mới.
Suy xét rằng phải bắt tay vào mở blind box tinh hạch, cô lo lắng mình sẽ quá bận rộn, việc lựa chọn blind box thứ ba khá đơn giản, thế nhưng vẫn là hàng hóa khan hiếm ở thế giới Vô Thường.
Cô lấy hộp thiết kế ra, đứng dậy bước vào nhà bếp lấy trái cây được mua ở đại lục Alexandria trong kho hàng ra.
Dư Thải kinh ngạc nhảy dựng lên: "Sao lại mua nhiều trái cây thế? Cửa hàng định cho sản phẩm mâm đựng trái cây mới à?"
Lộ Dao sắp xếp trái cây vào bồn nước để rửa: "Đây là hàng hóa, tôi định làm theo dạng đóng hộp và bán ở cửa hàng mới. Nếu mọi người thích thì có thể giữ lại một ít."
Dư Thải trợn mắt, cảm thấy hơi bất ngờ: "Trước khi đóng gói mà còn phải rửa sạch, có phải là chu đáo quá rồi không? Khách hàng mua về chắc là cũng rửa lại thôi chứ nhỉ?"
Lộ Dao lắc đầu: "Thế giới kia hơi đặc biệt một chút, nghe bảo nguồn nước không được tốt lắm nên tôi mới nghĩ đến phương diện này, trước hết là rửa sạch đã. Mọi người đừng lo lắng, chờ ngày mai lầu bốn được trang hoàng đầy đủ rồi, toàn bộ bao bì blind box sẽ được chuyển lên lầu trên, hôm nay đành quấy rầy rồi."
Dư Thải liên tục xua tay: "Bà chủ kể chuyện cười gì vậy chứ, chúng tôi có thể nói được gì. Thế nhưng quả thật là nên để lại một chút trái cây, có thể để lại một chút mì ăn liền được không?"
Lộ Dao ngẩng đầu.
Dư Thải hơi ngại ngùng, cười mất tự nhiên: "Lâu rồi chưa được ăn, thật ra là cũng hơi thèm hương vị đó. Chắc chắn là khách ở Vùng đất của những ước mơ cũng muốn ăn."
Ninh Vân ở cách đó không xa nghe được lời của Dư Thải, cô ấy nhấc tay nói: "Bà chủ, tôi cũng muốn ăn. Có thể ứng tiền lương mua mì ăn liền được không?"
Dư Thải trêu ghẹo nói: "Còn chưa thử việc xong mà đã đòi ứng tiền lương, người mới bây giờ đỉnh ghê!"
Ninh Vân cười bước đến: "Cứ nghĩ đến việc sau này mỗi ngày đều được ăn cơm trong cửa hàng mà không cần xếp hàng, còn có thể ăn các suất cơm giới hạn dành cho nhân viên của cửa hàng là đã cảm thấy tuyệt rồi!"
Lộ Dao cười bước theo, chị gái này vừa đẹp, vừa giỏi giang lại ăn nói dễ nghe, thú vị thật đấy.
Cửa hàng Blind Box đã hết hàng, mì ăn liền và trái cây còn lại đều đặt ở cửa hàng đồ ăn nhanh.
Giữa trưa hôm nay, lầu ba cửa hàng ăn nhanh mở bán mì ăn liền và đĩa trái cây giới hạn, ở cửa xếp một hàng dài, rất nhiều khách chờ mì.
Lộ Dao đã ăn cơm trưa ở cửa hàng đồ ăn nhanh, cô mang theo bảy trăm năm mươi blind box mới chuẩn bị đưa ra bán.
Điện thoại reo lên, khu vui chơi vừa gửi một tin tức mới.
Có một người mua muốn hỏi thăm về tin tức của nhẫn đen, đối phương rất thẳng thắn tìm cô để hẹn thời gian giao hàng, thế nhưng người đó lại đưa ra một yêu cầu rất kỳ quái - họ muốn đưa một quý cô đến hiện trường giao dịch.
Mà quý cô này cũng không phải là người của khu vui chơi, thậm chí ngay cả nhẫn cũng chưa từng thấy.
Lộ Dao cảm thấy hơi khó chịu, thật sự là chẳng có dư sức để giải quyết chuyện này nên bèn nói: "Thật xin lỗi. Có lẽ ngài nên thương lượng chuyện này với Ma Thần đại nhân. Nếu như ngài có nhu cầu thì bên này có thể chuyển lời giúp ngài."
Lầu mười tám khách sạn Hi Thành, phòng số 1886.
Kỳ Giác ngồi ở trước máy tính, Lâm Yến, Tiểu Chu, Thang Tề đều đứng ở phía sau, vẻ mặt gần như cứng lại.
Kỳ Giác đã nghe ngóng về Lộ Dao, thật không ngoài ý muốn.
Thậm chí anh ta có thể tưởng tượng ra lúc Lộ Dao nói những lời này, dáng vẻ đầy mệt mỏi.
Ngoài ra đây là lần đầu tiên ba người tiếp xúc với cô, chỉ cảm thấy rằng người này quá là thiếu đòn, không khỏi có chút đoán già đoán non.
Lâm Yến nắm lấy bả vai của Kỳ Giác, khó hiểu hỏi: "Lúc giao dịch chỉ cần trực tiếp đưa chị đến là được, tại sao phải nói cho cô ta biết?"
Điều kiện để xuất hiện, tác dụng của nhẫn Kỳ Giác đã tiết lộ cả rồi.
Nhưng đúng là giống hệt như những gì anh ta đã đoán trước, không có người chơi trong khu vui chơi, không có người thực sự chơi trò chơi, từ đầu đến cuối không thể tin vào sự tồn tại của trò chơi, thái độ thờ ơ cứ như nhà nào cũng giống nhau vậy.
Lúc này, đối diện có tin trả lời mới: "Chào ngài, bây giờ chúng tôi sẽ chuyển ngài đến quản trị viên..."
"Ngài Kỳ, quản trị viên 01 vì ngài phục vụ. Ở đây có thể thực hiện giao dịch với ngài, quy trình cụ thể sẽ được thông báo đến ngài sau. Chúng tôi có một nhắc nhở nho nhỏ: nếu quý cô bên cạnh ngài muốn đến khu vui chơi, vậy thì kính xin cô ấy chuẩn bị một chiếc quan tài cho phù hợp. Chúc ngài có một cuộc sống hạnh phúc!"
... Không khí lặng như tờ.
Thang Tề không nhịn được hỏi: "Đây là do cô ta đang giả vờ à? Hay là thật sự chuyển sang cho quản trị viên vậy?"
Kỳ Giác đứng dậy gọi điện thoại, lần đầu tiên anh ta muốn phàn nàn đến vậy, anh ta muốn tìm Trang Lương - người có thể hiểu lòng anh ta để nói về chuyện này: "... Giỏi thật, cô ấy thật sự chuyển sang cho quản trị viên đấy! Cậu có hiểu tâm trạng của tôi không hả?"
Trang Lương: "... Anh à, anh thực hiện nhiệm vụ loại nhiệm vụ đặc biệt này, đừng nói với tôi chứ. Tôi không hiểu cái gì đâu..."
Kỳ Giác: "..."
Bạn cần đăng nhập để bình luận