Cửa Hàng Kinh Doanh Ở Dị Giới

Chương 672: Kỹ năng bị động của bà chủ 1

Kỹ năng bị động của bà chủ 1
Tiểu nhị của Xuân Hi Lâu nhìn thấy Lộ Dao, cười híp mắt tới đón: "Bà chủ nhỏ, để tiểu nhân dẫn ngài lên lầu."
Lộ Dao uống trà ở cửa tiệm gần nhà, cũng đã qua thời gian nghỉ trưa nên cô ra cửa một mình.
Hai người Trần Liên Liên đã hẹn trước với Lộ Dao nên đặt sẵn một gian phòng tại Xuân Hi Lâu. Sau đó bọn họ mới gọi Tiểu Đào đến rạp chiếu phim báo cho Lộ Dao.
Mỗi ngày đều có khách xếp hàng để được vào ngồi căn phòng đã được sử dụng để chụp quảng cáo ở Xuân Hi Lâu, ngay cả những gian phòng sát bên đều phải cãi nhau ầm ĩ để giành được.
Trần Liên Liên và Từ nương tử vừa thấy Lộ Dao thì vội vàng đứng dậy tới đón.
Lộ Dao cũng bước nhanh hơn tới gần rồi đặt thùng xuống mặt đất: "Xin lỗi, tôi tới hơi trễ."
Trần Liên Liên lắc đầu: "Bọn ta biết ngươi bận rộn mà, giờ cũng còn sớm."
Từ nương tử cũng hùa vào trêu chọc: "Tính tình của ta và Hoa Khôi cô nương khá sốt ruột, chúng ta cũng muốn uống trà mới của Xuân Hi Lâu nên mới tới sớm một chút thôi."
Từ nương tử đã ba mươi tuổi, tóc búi cao rồi dùng một dải lụa đỏ buộc chặt, trên búi tóc chỉ cắm một cây trâm có tua ngắn gắn trân châu. Nàng mặc một bộ đồ màu vàng đậm của mùa thu, khuôn mặt khi nói chuyện vẫn giữ nụ cười, tính tình cởi mở.
Mọi người vừa uống trà vừa tán gẫu. Yên Chi Lâu của Từ nương tử chỉ cách rạp chiếu phim vài con phố. Lộ Dao đã từng đi bộ ngang qua một vài lần nên vừa nhắc đến cũng nhớ được mang máng.
Mọi người hẹn nhau gặp ở đây vào buổi sáng thì Lộ Dao cũng đã nói muốn nhìn xem hàng hóa của Yên Chi Lâu. Từ nương tử về nhà chọn một vài sản phẩm bán đắt hàng nhất để mang đến.
Trong thâm tâm, nàng muốn đi xem rạp chiếu phim gì gì đó trước nhưng mà thấy Lộ Dao thật sự thích nên nàng cũng cầm đồ của mình ra cho cô coi thử trước.
Khoản son môi đắt khách nhất của Yên Chi Lâu được đặt ở một chiếc bình gốm nhỏ có phần bụng rộng.
Lộ Dao mở ra, dùng tay lau một chút rồi bôi lên mu bàn tay. Đây là màu đỏ tươi, màu sắc rất đẹp.
Nhưng mà chất lượng của hạt phấn hơi thô, lau lên tay có cảm giác nhám, sẽ khó tạo màu đậm nhạt khi son.
Nghe Từ nương tử nói loại son đỏ này của nhà nàng là son môi nhưng cũng có thể dùng để vẽ môi nên được rất nhiều khách hàng yêu thích.
Sau đó Lộ Dao còn dùng thử đá vẽ mày, dầu hoa quế dưỡng tóc, kem mặt và phấn thơm.
Lộ Dao lần lượt dùng thử tất cả các sản phẩm, đặt ra chiếm hơn nửa cái bàn.
Dù sao thì cô cũng phải thừa nhận triều Đại Vũ có nhiều loại son phấn hơn trong tưởng tượng của mình, số lượng lớn lại còn rất thực dụng.
Từ nương tử nói đa số các sản phẩm trong tiệm của nàng đều do rất nhiều nữ nhân tự tay làm ra.
Mỗi đợt sản phẩm tốn hơn ba tháng mới làm xong. Ngoài ra còn có rất nhiều nguyên liệu đặc biệt như hoa đào, hoa quế, hoa mai thì chỉ có thể hái được khi đến mùa. Chuyện này tốn rất nhiều công sức và phải kiên trì. Một lần như vậy cũng không sản xuất được nhiều, bình thường không đủ hàng để bán.
Mấy năm nay, đúng là tay nghề nàng của nàng mới khiến cho Yên Chi Lâu có một vị trí nhỏ nhoi trong Lương Kinh này.
Sau này Lộ Dao mới hiểu được thân thể của trượng phu Từ nương tử không tốt, kết hôn với nàng chưa được ba năm đã chết bệnh.
Nhà chồng chán ghét nàng vì chỉ sinh được con gái, đứa bé này lại ốm yếu từ nhỏ như phụ thân.
Sau khi trượng phu mất được hai năm thì nhà chồng đuổi Từ nương tử và con gái nàng ra khỏi nhà.
Nhà mẹ đẻ của Từ nương tử đã không còn ai, trong tay nàng chỉ còn lại phương pháp làm đồ trang điểm bí truyền chỉ truyền nữ không truyền nam.
Năm đó, sức khỏe của trượng phu rất kém. Nàng phải nấu thuốc chăm sóc cả ngày, không thể làm thêm bất kỳ việc gì khác nên cũng không để lộ ra tay nghề này, sau này cũng trở thành tấm bài chưa lật của nàng.
Sau khi bị đuổi khỏi nhà, Từ nương tử dẫn theo con gái làm buôn bán bằng tay nghề son phấn của nàng. Hai mẹ con đi từ thành trấn xa xôi vào Lương Kinh, cũng chỉ mới yên ổn lại được vài năm.
Từ nương tử kiên nhẫn chờ Lộ Dao dùng thử hết tất các các loại son phấn. Nàng thấy giọng nói của Lộ Dao rất nhẹ nhàng, cũng khen ngợi các sản phẩm của Yên Chi Lâu nhưng nét mặt vẫn bình tĩnh. Ánh mắt của cô có tán thưởng nhưng lại không hề ngạc nhiên. Từ nương tử thấy thế thì hiểu được hôm nay nàng có thể mở mang thêm kiến thức.
Bạn cần đăng nhập để bình luận