Cửa Hàng Kinh Doanh Ở Dị Giới

Chương 332: Đầy tớ của Thần yếu nhất phố 2

Đầy tớ của Thần yếu nhất phố 2
Lúc này Cơ Phi Mệnh mới biết hàng hoá ở dị giới không thể mang tới thế giới thực được mà chỉ có thể mượn nhẫn bạc mà bà chủ cho ông ta làm công cụ vận chuyển.
Ông ta chỉ cần giao chiếc nhẫn cho phó cửa hàng trưởng rồi lại lấy chiếc nhẫn đã được bỏ thêm hàng hoá từ tay phó cửa hàng trưởng về, đưa đến tiệm làm nail, cuối cùng là bỏ blind box vào chiếc nhẫn rồi đưa về cửa hàng Blind Box là được.
Giải thích bằng một câu đơn giản thì ông ta chính là một chân chạy vặt.
Bởi vì ông ta không thể nào tiến vào dị không gian hư cấu được nên sau mỗi nhiệm vụ chạy vặt được hoàn thành hằng ngày, ông ta vẫn không có cảm giác thành tựu nào, chỉ có thể thăm dò trong cửa hàng Blind Box và hướng dẫn cho khách hàng mua blind box.
Giờ khắc này, Cơ Phi Mệnh cảm nhận được vô cùng sâu sắc cái hố rộng toác giữa lý tưởng và thực tế. Thế nhưng trong nội tâm ông ta lại loáng thoáng toát lên một chút hưng phấn.
Nhẫn không gian là thứ thật sự tồn tại.
Theo cái chết của các vị thần trước kia, càng ngày càng khó quan sát đo lường được những vật kỳ lạ dị thường.
Sức mạnh của ông ta không ngừng suy yếu, thế giới cũng trở nên đơn giản và nhàm chán.
Mà con phố thương mại này lại giống như một câu đố to lớn tràn ngập dấu chấm hỏi, không ngừng khiêu chiến nhận thức và hiểu biết của ông ta, kích thích sự tò mò muốn biết của ông ta hết lần này đến lần khác.
Thế giới của ông ta được sống lại một lần nữa.
Tuần này, người đang làm nhiệm vụ của cửa hàng đồ ăn nhanh là Bạch Minh. Trước đó ở cửa hàng Lộ Dao đã giới thiệu hai người với nhau rồi.
Ngày hôm qua cô đã nói với nhân viên cửa hàng rồi, hôm nay lại nhấn mạnh rõ ràng hơn sự tồn tại của chiếc nhẫn phụ trợ và cách sử dụng nó.
Thứ mà bọn họ chơi cũng là nhẫn nên không xa lạ gì với thứ này.
Bạch Minh cầm lấy nghiên cứu một lượt, rất nhanh sau đó đã tỏ vẻ mình đã biết cách sử dụng rồi.
Thái độ của Bạch Minh với Cơ Phi Mệnh là lễ phép nhưng không gần gũi. Hai bên coi như là giao tiếp ngắn gọn.
Buổi sáng, tiệm làm nail làm ăn rất tốt, có rất nhiều khách hẹn trước tới làm móng tay.
Cơ Phi Mệnh đứng ở cửa, cảm thấy hơi không thích ứng được.
Nếu như nói khách ở cửa hàng Blind Box vẫn còn khiến ông ta nghi ngờ thì cách ăn mặc, khuôn mặt và lời nói của khách ở tiệm làm nail đã đè nát chút tâm lý may mắn cuối cùng của ngài đầy tớ của Thần là ông ta đây.
Lộ Dao đang nói chuyện với Ambrose. Bộ xương trắng như tuyết của pháp sư chiêu hồn khoác chiếc pháp bào lộng lẫy, trên móng tay là móng tay sơn hoa văn da báo đầy quyến rũ. Trong hốc mắt trống rỗng lóe lên ánh sáng, cực kỳ sinh động.
Một lát sau, Slime, Huyết tộc, yêu tinh, ác ma và cự long tụ lại bên người Lộ Dao, vây cô vào giữa rồi nhìn về phía Cơ Phi Mệnh với ánh mắt dò xét.
Mày của Harold nhíu chặt thành nút chết, giọng chê bai hiếm thấy: "Ông ta có thể bảo vệ được Lộ Dao thật à? Trông yếu quá đi mất, còn không bằng Slime nữa."
Hối Hối được Edward ôm vào trong lòng, giơ bàn tay thịt nhỏ bé ra túm lấy ống tay áo Lộ Dao rồi kích động kháng nghị: "Chít chít!"
Có móng tay ma pháp rồi nên tôi cũng có thể bảo vệ được bà chủ.
Lộ Dao sờ sờ Hối Hối một cái rồi khích lệ: "Hối Hối là Slime lợi hại nhất, dễ thương nhất!"
Đôi mắt to của Hối Hối ngập đầy nước, thông minh kéo tay Lộ Dao: "Chít."
Puxiu và Merlulu bay hai vòng quanh Cơ Phi Mệnh rồi nhíu mày quay về vai Lộ Dao.
Hai tay Merlulu ôm ngực, ngửa đầu nhìn về phía cô: "Thế giới của cô chỉ có thể tìm được loại hộ vệ trình độ này thôi sao?"
Puxiu đến gần Lộ Dao, nâng khuôn mặt nhỏ nhắn thịt ú nú của mình lên nhẹ nhàng kéo tóc cô, chân mày nhíu lại thành hình chữ bát, đôi mắt đong đầy lo âu: "Nhân tộc này nhìn là biết chẳng có chút thiên phú ma pháp nào. Bà chủ thật sự muốn chọn ông ta sao?"
Clarissa huyễn hoá ra lưỡi hái to lớn cầm trong tay rồi lạnh lùng nói: "Dù là ở trong Nhân tộc mà nói thì cũng quá yếu. Hay là đổi chủng tộc khác?"
Ambrose sờ cằm: "Đề nghị này hay đấy."
Cơ Phi Mệnh chưa từng bị chê bai như vậy bao giờ. Mắt ông ta có thể nhìn ra được những sinh vật quái dị đứng bên người Lộ Dao không chỉ có vẻ ngoài là quái dị mà đến cả sức mạnh cũng mạnh đến đáng sợ, không hề kém hơn con quái vật trong cửa hàng đồ ăn nhanh đầu tiên.
Lộ Dao đã quen với suy nghĩ của mấy nhân viên dị tộc trong tiệm rồi nên trấn an: "Mọi người bình tĩnh lại một chút. Ông Cơ đây là tồn tại rất mạnh ở thế giới của tôi, rất phù hợp làm nhân viên cửa hàng. Mọi người cũng biết đấy, Nhân tộc không mạnh ở phần sức mạnh."
Nhân viên dị tộc trong tiệm làm nail im lặng. Một lát sau, vẻ mặt mọi người mới dịu xuống.
"Ờ, nếu bà chủ đã nói vậy thì cứ quan sát kỹ một chút trước đã." Clarissa từ từ thu lưỡi hái về.
Bạn cần đăng nhập để bình luận