Cửa Hàng Kinh Doanh Ở Dị Giới

Chương 279: Đây là đại gia phương nào? 1

Sau khi ngày vô thường xuất hiện, kéo theo sự sụp đổ của trật tự xã hội là biên giới của thành phố và ranh giới giữa người với người.
Nơi đô thị trở nên hoang vắng nguy hiểm, người người vẫy vùng tìm kế sinh nhai, sự phản bội song hành cùng tai họa. Cuối cùng phải tuân theo bản năng sinh tồn, dần dần tụ họp đoàn kết, hỗ trợ lẫn nhau để đấu tranh, cũng vì thế mà xuất hiện các căn cứ.
Quan hệ giữa các căn cứ với nhau cũng như sự bất ổn của thế giới này vậy, luôn luôn thay đổi. Khi thì là đồng minh, khi thì là kẻ thù, khi thì lảng tránh không muốn chạm mặt.
Người của Úc Lập và đội của Chu Diên ở các căn cứ khác nhau. Đội của Chu Diên là người của căn cứ Đình Thành, ba người còn lại thuộc căn cứ Hy Vọng, cách quảng trường Cổ Tích xa hơn một chút.
Ba người Úc Lập rời khỏi cửa hàng Blind Box, quay về căn cứ nghĩ cách để tìm tinh hạch.
Bọn họ thật sự rất phấn khích, lúc ở sảnh lớn lựa chọn nhiệm vụ phù hợp bọn họ vẫn luôn bàn bạc về vụ việc cửa hàng Blind Box, lại bị Tập Đình Nhiên nghe thấy khi đến giao nhiệm vụ.
Tập Đình Nhiên hai mươi tám tuổi, năng lực thuộc loại dị năng giả, là người con thứ hai của trưởng căn cứ Hy Vọng, thường ngày sẽ phụ trách dẫn đội ra ngoài để tìm kiếm vật tư.
Nghe nói có một chuỗi siêu thị quy mô lớn bỏ hoang ở gần đây, do vị trí vốn có của nó nằm ngay tại lầu một dưới lòng đất nên khi ngày vô thường đến nó đã bị vùi lấp ở dưới đất.
Dạo gần đây nó được đào lên, ở dưới tồn trữ không ít vật tư, Tập Đình Nhiên cùng đội mình phải đi một chuyến.
Thế nhưng bọn họ đến quá muộn, chủ yếu là do đường xá xa xôi, trên đường đi phí hoài nhiều thời gian, lúc đến nơi cũng đã chẳng còn vật gì tốt.
Hơn nữa vị trí của siêu thị kia rất thấp, mấy năm nay bị ngâm trong nước băng, không thể đào ra gì được nữa.
Tập Đình Nhiên và đội đào ba ngày mà chỉ nhặt được một túi mầm cải xanh, cũng không biết có giúp ích gì hay không, cuối cùng họ vẫn mang chút đồ vật này quay về căn cứ giao nhiệm vụ.
Sự háo hức của các thành viên trong tiểu đội tụt dốc, chẳng còn tâm tư chú ý gì xung quanh.
Tập Đình Nhiên đang suy nghĩ đến việc nghỉ ngơi một đêm rồi ngày mai sẽ tìm vật tư ở nơi nào đó khác. Đột nhiên anh ta nghe được câu nói của đám Úc Lập, lông mày cử động, lập tức chặn đường bọn họ.
Người của căn cứ Hy Vọng có thể không biết trưởng căn cứ, thế nhưng không ai là không biết Tập Đình Nhiên cả.
Tiểu đội của anh ta đã bỏ ra quá nhiều sức lực để kéo dài sự tồn tại của căn cứ, thế giới Vô Thường thay đổi rất nhiều lần, đồ ăn đã thiếu hụt đến mức khó có thể duy trì được nữa.
Vào thời kì ngày vô thường nguy hiểm nhất, người người chẳng dám ra ngoài, lúc nào cũng là do Tập Đình Nhiên dẫn đội mình ra ngoài mới tìm được vật tư cứu mạng.
Úc Lập thấy Tập Đình Nhiên cũng không hề giấu giếm gì, nói ra hết chuyện cửa hàng Blind Box.
Ngay lập tức Tập Đình Nhiên đưa đội mình đi đến quảng trường Cổ Tích.
Thế nhưng bọn họ lại chậm một bước, đội của Chu Diên đã tới trước.
Đám người Chu Diên vừa rời đi thì đội của Tập Đình Nhiên và Úc Lập cũng vừa mới bước vào cửa hàng Blind Box.
Đường Linh bước về phía trước máy blind box, để ý rằng trong một chiếc máy khác chứa đầy hàng hóa, cô ấy ngạc nhiên vui mừng nói: "Có thêm một loại blind box nữa, số lượng cũng nhiều hơn."
Tập Đình Nhiên đứng trước máy blind box quan sát: "Blind box đồ uống nóng, blind box mì ăn liền, mười lăm đồng một lần rút, đúng là thú vị thật."
Trừ ba người Úc Lập ra, đi theo Tập Đình Nhiên còn có đội viên Trịnh Dương, Lý Song, Hạ Mẫn và cháu trai của anh ta Tập Thụy Dương.
Tập Thụy Dương là con của anh trai Tập Đình Nhiên, năm nay mười hai tuổi, đã thức tỉnh được năng lực dị năng.
Lúc Tập Đình Nhiên rời khỏi căn cứ thì bắt gặp Tập Thụy Dương.
Nhiệm vụ lần này nằm ở trong khu vực, là vùng quảng trường cổ tích có ít người ở, vậy nên dẫn nó ra ngoài xem như ngắm nhìn thế giới.
Tập Thụy Dương đứng trước máy blind box, trong mắt ánh đầy vẻ ngạc nhiên: "Chú hai, mì ăn liền là cái mì sợi có vị mốc mà chú mang từ bên ngoài về à?"
Cậu là Đại Tân sinh được sinh ra vào năm thứ tám ngày vô thường, là con của trưởng căn cứ nhưng cũng chỉ mới nếm được vị mốc của mì ăn liền.
Mì sợi kia ăn không được ngon lắm nhưng người trong nhà lại trân quý như bảo bối, chỉ để lại cho mình cậu ăn.
Tập Thụy Dương vẫn nghĩ rằng mì ăn liền có hương vị đó nên vẫn gọi đây là mì sợi vị mốc.
Tập Đình Nhiên vuốt đôi mắt ngây thơ của cháu trai, quay đi đổi xu blind box, không nhịn được cười nói: "Mì sợi vị mốc, nhóc con này cháu đang có phúc mà không biết hưởng đấy. Hôm nay chú hai cho con nếm thử, mì ăn liền chân chính có vị như thế nào."
Bạn cần đăng nhập để bình luận