Cửa Hàng Kinh Doanh Ở Dị Giới

Chương 566: Mùa hoa rơi lại gặp chàng 4

Trên màn hình, hai người sử dụng thân thể của đối phương, nhận biết lại thế giới từ một góc nhìn hoàn toàn khác, tiếp tục thử nghiệm các phương pháp để đổi trở lại, tình cảm cũng vô thức được tích góp từng ít một.
Tấn vương thế tử ngồi sau Tạ Húc một hàng, vành tai đỏ bừng, khóe mắt liếc về phía Trần Vũ Ninh ở bên cạnh - người này thật ồn ào.
Trần Vũ Ninh nhìn chằm chằm màn hình, không khống chế được đưa những tình tiết làm cho người ta cười muốn chết này vào trong đầu, trực tiếp đổi “Thẩm Hương Quân” bị nữ tử nhập vào cơ thể thành một số người ngày thường nhìn không thuận mắt, thậm chí là cả Tấn vương thế tử họ Tư Mã quen mặt kia, khóe miệng sắp kéo ra tận mang tai.
Người nghĩ ra những tình tiết này quả thực là một thiên tài!
Sau sự kiện “kinh nguyệt”, bầu không khí giữa Thẩm Hương Quân và Hoa Thời trở nên xấu hổ, hai người bắt đầu cố ý tránh đối phương.
Lúc này vị công chúa được bệ hạ sủng ái nhất nhìn thấy “Thẩm đại nhân” ở yến hội, kinh ngạc phát hiện “hắn” bây giờ giống như đã đổi tính, không còn là khúc gỗ lạnh như băng, ngược lại trông thuận mắt hơn trước kia rất nhiều.
Sự ngưỡng mộ của công chúa quá nặng nề, “Thẩm đại nhân” né tránh mấy ngày, thực sự không chịu nổi, bất đắc dĩ phải đi tìm “Hoa Thời”, cầu xin hắn nghĩ cách.
“Hoa Thời” hai tay ôm ngực, vẻ mặt thâm trầm: “Ngươi cho rằng trước đây vì sao ta phải tránh xa người khác như vậy?”
Vì để tránh khỏi một số rắc rối không cần thiết, người này thì hay rồi, phá hỏng toàn bộ hình tượng của hắn, còn trêu hoa ghẹo nguyệt khắp nơi, nghĩ thôi cũng khiến hắn tức giận.
Khán phòng, Thúy Châu lặng lẽ nhìn sắc mặt Vạn Bảo Châu.
Ánh mắt Vạn Bảo Châu bình tĩnh, không giống như những khán giả khác bị nội dung của bộ phim chọc cười ha ha, nhưng trông cũng không giống tức giận.
“Hoa Thời” đề nghị với “Thẩm đại nhân” là trở về bộ dáng lạnh như băng như ban đầu, khiến công chúa chán ghét.
Sau khi “Thẩm đại nhân” suy nghĩ, đã tìm một cơ hội để nói chuyện riêng với công chúa trong một bữa tiệc tối nào đó, bày tỏ thái độ một cách chân thành và tha thiết.
Công chúa rất đau lòng, nhưng cũng không cố sống chết quấn lấy.
Lúc đó, trong lòng Hoa Thời âm thầm nói “xin lỗi” với Thẩm Hương Quân, có thể sẽ ảnh hưởng đến con đường làm quan của hắn.
Sau đó, Hoa Thời nói với Thẩm Hương Quân, đây là lần đầu tiên nàng được người ta yêu thích, mặc dù mượn vỏ bọc của hắn, cũng vô cùng vui vẻ, không muốn đối xử qua loa.
Ánh mắt Thẩm đại nhân âm trầm, im lặng thật lâu.
Vạn Bảo Châu nhướng mày, trong mắt có chút hứng thú.
Thứ được gọi là “phim” này, luôn có thể mang đến niềm vui bất ngờ cho nàng ta.
Thú vị, thật sự rất thú vị.
Nội dung bộ phim dần dần được đẩy lên cao trào, Thẩm Hương Quân biết được quá khứ của Hoa Thời.
Nàng là một cô nhi, cha mẹ nàng đã chết trong một nạn đói hơn mười năm trước.
Hoa Thời một mình lưu lạc, sau đó bị thổ phỉ truy đuổi, lăn xuống vách núi, suýt chết.
Lúc hôn mê được người cứu đi, lại được bồi dưỡng thành thích khách, chưa đến mười tuổi đã bắt đầu nhận nhiệm vụ giết người.
Mà mấy năm gần đây, trong triều rối loạn, cộng thêm thiên tai không ngừng, khiến cuộc sống của dân chúng ngày càng khốn khổ.
Một ngày nọ, người nhận nuôi Hoa Thời cuốn tiền bỏ chạy, bỏ lại nàng và rất nhiều đứa trẻ lưu dân được bồi dưỡng đến một nửa.
Những đứa trẻ này vốn dĩ đều được bồi dưỡng thành sát thủ, giết người hoặc chết đói, là một câu hỏi lựa chọn không hề khó.
Nhưng bọn họ đã mất đi ngay cả việc lựa chọn như vậy.
Hoa Thời không đành lòng để bọn chúng đi vào con đường nàng đã đi, dựa vào những mối quan hệ ít ỏi được tích góp từng chút một trước kia, tiếp tục nhận nhiệm vụ sát thủ, nuôi dưỡng đám trẻ này.
Mà ám sát "Thẩm Hương Quân" vốn là nhiệm vụ ám sát cuối cùng trong kế hoạch của nàng, chủ thuê ra giá rất cao, cũng đủ để nàng đưa đám trẻ kia đi bắt đầu cuộc sống mới.
Nhưng mà ông trời lại không chiều lòng người, nàng lại bị vây hãm trong nhiệm vụ cuối cùng, còn càng lún càng sâu.
Hoa Thời mượn thân phận của “Thẩm đại nhân” đi lại bên ngoài, cũng dần dần chắp vá ra thân thế của hắn - một kẻ đệ tử hàn môn, cha mẹ mất sớm, từ nhỏ nhận hết chèn ép ở trong tộc, cơ thể lại yếu đuối nhiều bệnh. Hắn không tin vào số mệnh, gian khổ học tập gần mười năm, bỗng nhiên nổi tiếng.
Từ đó về sau vẫn luôn thận trọng, bây giờ chỉ kém một bước nữa là trở thành cận thần của Thiên tử.
Dã tâm của hắn rất lớn, dưới một người trên vạn người, tỏa sáng trong gia tộc, lưu danh muôn đời.
Nhưng chỉ một mình, lại khó tiến thêm một bước.
Kẻ thuê sát thủ, tình thế trong triều, con đường làm quan của Thẩm Hương Quân, ba đường hội tụ lại cùng một chỗ, đằng sau ẩn giấu bóng ma cực lớn của việc tranh quyền đoạt lợi nơi quan trường, tương ứng với nguy cơ đang từ từ đến gần là tình cảm mờ ám mà nhiệt liệt giữa hai người.
Nội dung bộ phim đến đây, không ai để ý bọn họ ở chung có hợp quy củ lẽ phải hay không, không muốn dò xét xem ngôn hành cử chỉ của bọn họ có đi quá giới hạn hay không, chỉ muốn xem hai người họ đồng lòng giải quyết nguy cơ, nghênh đón một kết cục viên mãn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận