Cửa Hàng Kinh Doanh Ở Dị Giới

Chương 569: Nhiệt tình giới thiệu 2

Tiếc là không đúng lúc, Vạn Bảo Châu không thể gặp được Lộ Dao.
Người đàn ông ăn mặc kỳ lạ nói, bà chủ có việc phải ra ngoài, chiều tối mới về.
Bước ra từ rạp chiếu phim, Vạn Bảo Châu nhìn thấy tờ thông báo tuyển dụng của rạp chiếu phim, trong lòng thầm nghĩ, cuối cùng cơ hội cũng tới rồi.

Khi Lộ Dao trở về phố thương mại, trời vẫn chưa sáng.
Hơn nữa sau khi Phó Trì nhận việc ở rạp chiếu phim, ngày nào cũng giống như cô, bắt đầu đi làm lúc nửa đêm, hình như anh ta thích nghi khá tốt.
Còn chưa đến hai tiếng nữa là đến hừng đông, đến lúc đó các cửa hàng khác cũng sẽ mở cửa kinh doanh.
Lộ Dao không trở về tiệm nail mà đến thẳng phòng câu cá của cửa hàng Lông Xù để ngủ bù, trong lòng ôm một con hải cẩu con béo mập, vừa mềm vừa ấm.
Bảy giờ sáng, Harold đi vào trong tiệm, tìm một vòng mới thấy cô, giọng điệu không tốt lắm: “Sao lại ngủ ở đây?”
Lộ Dao tỉnh dậy ngay, nhìn thấy bé rồng đen thì thả lỏng: “Sao tới sớm vậy?”
Harold ngồi xếp bằng dưới đất, hơi bực bội: “Không phải cô nói phải ra ngoài à?”
“Đúng vậy.” Lộ Dao nhìn đồng hồ thấy vẫn còn sớm, lại nằm xuống, cọ cọ cái bụng béo mềm của hải cẩu con, nhắm mắt lại: “Vẫn còn sớm, ăn cơm rồi ra ngoài. Anh đang không vui à?”
Harold nhìn thoáng qua con hải cẩu con trong lòng Lộ Dao: “Thế giới mà cô đến lần này là thế giới Ma pháp cấp thấp, tôi không có định vị, đã thử rất nhiều lần mà vẫn không thành công.”
Thế giới Ma pháp cấp thấp rất khó để định vị, mà định vị được rồi cũng không dễ truyền tống, gần đây hắn rất nôn nóng.
“Thì ra là vì việc này. Bây giờ bên kia đã có Phó Trì rồi, không có vấn đề gì cả.” Lộ Dao trấn an.
Harold khó chịu: “Tên loài người đó còn yếu ớt hơn cả cô, nếu có việc thì cũng không bảo vệ cô được.”
Lộ Dao cuốn chăn lên, nằm một tư thế thật thoải mái: “Đừng lo, thế giới kia không có ma pháp, cũng không có khoa học, tạm thời thì không ai có thể làm tổn thương tôi.”
Harold đứng quay lưng lại, vẫn cảm thấy khó chịu.
Những thế giới mà Lộ Dao đi tới đều phải được đánh dấu, nếu như có chuyện gì thì hắn mới có thể chạy đến kịp.
Tuy đã nhiều lần không định vị được thế giới mà Lộ Dao đến, trong lòng hắn vẫn cảm thấy không yên tâm, lo rằng cô sẽ bị làm sao ở thế giới mà hắn không thể tới được.
Tám giờ, Chu Tố đã tới tiệm, nhìn thấy Lộ Dao thì rất vui.
Gần đây Lộ Dao dồn hết tâm sức vào rạp chiếu phim nên không có nhiều thời gian dành cho các cửa hàng khác.
Chu Tố dành phần lớn thời gian để ngây ngốc trong nhà bếp, cảm thấy đã lâu rồi mình chưa được gặp bà chủ.
“Có muốn nếm thử món mì hải sản hút khách mà tôi mới nghiên cứu ra gần đây không?” Chu Tố phấn khích nói.
Lộ Dao gật đầu: “Được đó.”
Từ khi Chu Tố vào cửa hàng Lông Xù, ngày nào cô ấy cũng tiếp xúc với những nguyên liệu nấu ăn tươi mới cao cấp nhất.
Hải sản thì khỏi phải nói, ngày nào cũng có thịt ma thú cao cấp được mua từ đại lục Alexandria, còn về rau quả, Cửu Hoa cũng thường xuyên mang đến một vài nguyên liệu nấu ăn mới lạ từ thành phố Dạ Quang. Chu Tố rất yêu thích việc nghiên cứu các món ăn mới, thỉnh thoảng còn nhờ chú của mình đưa đến các cửa hàng khác để thu thập ý kiến từ nhân viên cửa hàng.
Bây giờ Chu Tố đang nấu mì, mùi vị tươi ngon của nước canh nóng hổi đã tỏa ra ngào ngạt.
Sau khi mì được đưa lên, Lộ Dao ăn thử một ngụm, cảm thấy cảnh tượng trước mặt mình như sáng lên.
Nước súp thanh dịu ngon ngọt, sợi mì vừa dai vừa mịn, đậm đà mà không ngấy, trái lại còn cực kỳ thanh mát.
Nguyên liệu được sử dụng có từ thời xa xưa, nếu ăn một chén vào buổi sáng, tâm trạng sẽ trở nên rất tốt.
Công thức cho chén mì hải sản này đã trải qua nhiều lần sửa đổi, mùi hương và hương vị không chê vào đâu được.
Nó đã được thêm vào thực đơn của cửa hàng Lông Xù nhiều ngày, phản ứng của khách hàng rất tích cực.
Điều tiếc nuối duy nhất là món này chỉ có thể làm ra với hương vị tốt nhất ở phố thương mại, nếu làm ở nhà, dù là với nguyên liệu nấu ăn cao cấp tương tự thì sự chênh lệch cũng không hề nhỏ.
Dường như một chén mì hải sản nóng hầm hập đã xua đi sự mệt mỏi và áp lực tích tụ từ mấy ngày qua của Lộ Dao, cô uống sạch nước súp, nhìn thấy cả đáy chén.
Chủ tiệm đặt chén xuống, cảm thấy mệt mỏi đã trở thành hư không: “Nhắn với chú Mệnh ở trong nhóm, buổi sáng hôm nay mọi người cùng ăn mì hải sản ở cửa hàng Lông Xù. Tố Tố, vất vả cho cô rồi.”
Thành quả được công nhận, Chu Tố cảm thấy rất tự hào, xoay người đi vào phòng bếp: “Nói gì vậy chứ, tôi đi hầm nước súp trước đây.”
Sau khi ăn sáng, Lộ Dao và đội trưởng đội hộ vệ hải cẩu Lệ Lệ cùng bơi về hướng thành phố Dạ Quang.
Lần này Lệ Lệ đi lên bờ theo bà chủ, trên cái cổ trắng trắng mập mập có một cái rương đựng châu báu hình hộp màu bạc.
Bạn cần đăng nhập để bình luận