Cửa Hàng Kinh Doanh Ở Dị Giới

Chương 467: Nhiệm vụ cuối cùng mở ra 3

So với chó Hoàn Hoàn và thỏ Nhược Diệp thì hải cẩu lông xù càng khó tiếp xúc được hơn. Cộng thêm đặc điểm của loài hải cẩu voi phương Nam này là sau khi trưởng thành có giá trị nhan sắc không hề khác biệt với hồi còn bé nên càng khiến người ta yêu thích hơn.
Đến đây, cuối cùng thì không khí vắng vẻ trong phòng cá voi cũng trở nên náo nhiệt.
Vào thời gian nghỉ trưa, Cửu Hoa nghe nói có hải cẩu lông xù mới tới phòng cá voi nên ngay cả cơm trưa cũng chẳng thèm ăn đã vọt ngay tới đây chơi với hải cẩu.
Lúc đó còn chưa tới giờ tan làm nên vì tinh thần quá thả lỏng mà cô ấy biến lại thành sao biển, rời khỏi núi rác.
Lộ Dao nhìn bong bóng bay ra khỏi cửa hàng Lông Xù, mặt đầy vẻ chẳng biết nên làm thế nào.
Nửa tiếng đồng hồ sau, Cửu Hoa lại xuất hiện một lần nữa.
"Bà chủ, tôi đã liên lạc với một người bán thỏ Nhược Diệp và đặt hai mươi con thỏ rồi. Bọn họ hẹn là năm ngày nữa sẽ giao hàng." Vừa vào cửa, việc đầu tiên mà Cửu Hoa làm đó là báo lại cho Lộ Dao tin tức này.
Người bán đến từ Nhị Tinh Thành nên riêng ngồi thuyền thôi đã mất mấy ngày rồi, nếu không cũng sẽ có thể tới sớm hơn một chút.
Trong lòng Lộ Dao thầm nhủ hiệu suất làm việc của Cửu Hoa cũng cao ghê. Sau khi nhập thỏ vào thành công thì xem như là đã hoàn thành nhiệm vụ hệ thống.
Bên này vẫn cần chờ thêm mấy ngày nữa, vừa lúc cô có chút thời gian để làm nhiệm vụ phụ.
Trở lại từ cung điện của Nữ thần biển sâu, cô vô cùng mong đợi có thể hoàn thành nhiệm vụ cuối cùng sau đó đi qua thế giới tiếp theo.
Nhiệm vụ phụ yêu cầu dọn dẹp rác rưởi ở biển rác, lọc sạch dòng hải lưu.
Lộ Dao định chia nhiệm vụ này thành hai bước. Đầu tiên là dọn dẹp sạch sẽ toàn bộ rác rưởi trong vùng biển này cái đã, sau đó lợi dụng tinh hạch nhiên liệu và ngọc trai chứa thần lực của Nữ thần biển sâu để lọc sạch chất lượng nước.
Chỉ là số lượng rác rưởi quá nhiều nên chỉ dựa vào một mình cô thật sự rất khó để dọn dẹp được sạch sẽ cả một vùng biển trong một khoảng thời gian ngắn.
Lộ Dao nghĩ đến mấy phương án, cách xử lý rác rưởi cũng có rồi nhưng không thể nào đổi thành điểm thì cũng rất thiệt.
Cuối cùng cô vẫn cân nhắc đến việc sử dụng hệ thống máy móc của hệ thống.
Lộ Dao gõ vào hệ thống: "Có thể dùng điểm để đổi máy xử lý rác thải được không?"
Số lượng máy tăng lên nên Harold và hải cẩu voi phương Nam có thể phụ giúp cô một tay tìm kiếm rác rưởi. Hiệu quả và năng suất đều tăng vọt.
Có vẻ như hệ thống không phát hiện ra mình và bà chủ đã từng có một khoảng thời gian bị cắt đứt liên lạc. Nó vừa há miệng ra đã lạnh lùng từ chối: [Chỉ có một máy mà thôi.]
Lộ Dao bèn trình bày phương án dự bị thứ hai: "Dùng ma pháp phục chế giống như thế có thể làm tăng số lượng máy móc được không?"
Hệ thống: [Đồ phục chế có chức năng thu thập rác rưởi chứ không thể nào chuyển đổi rác thành điểm được. Nếu bà chủ chỉ là muốn xử lý cho xong đống rác kia thì có thể làm như thế.]
Lộ Dao vuốt cằm rồi yên lặng gạch bỏ suy nghĩ này: "Không thể đổi được thành điểm thì quá đáng tiếc."
Hệ thống để ý tới việc trong kho hàng tùy thân có thêm một đống đồ trước kia vốn không có. Nó ngừng lại một lúc rồi mới nói: [Bà chủ, ngọc trai trong kho hàng nhiều quá, chiếm hết chỗ chứa rồi.]
Nói đến chuyện này, Lộ Dao cũng bất đắc dĩ lắm chứ.
Sau khi kho hàng tùy thân được nâng cấp thì có tổng cộng bốn mươi ô vuông, sức chứa của mỗi ô vuông là hai nghìn năm trăm món.
Bây giờ toàn bộ hơn ba mươi ô vuông còn dư lại đều dùng để đựng ngọc trai rồi, đầy ắp. Cái đống còn sót lại trong rãnh biển sâu không thể nào mang về hết toàn bộ được.
Lộ Dao: "Ừ, tôi sẽ nghĩ cách xử lý rác rưởi trước đã, sau đó lại nghĩ thêm về vấn đề này."
Hệ thống: [... Ừ.]
Hệ thống buồn buồn không vui. Cô không chủ động thẳng thắn với nó mà nó mở miệng hỏi thì cũng không tốt.
Nếu bà chủ biết nó không thể nào hoàn toàn nắm chặt được đường đi nước bước của cô thì chắc chắn thái độ sẽ càng ngang ngược hơn cho mà xem.
-
Lộ Dao bận rộn nguyên hai ngày, tổng cộng làm được mấy chục lần thí nghiệm lớn nhỏ.
Đúng là máy xử lý rác thải không thể nào phục chế được. Chức năng được phục chế lại không đầy đủ, hiệu suất sử dụng cũng cực thấp.
Lúc đó cô đã đưa máy tới cửa hàng đồ ăn nhanh để Mạnh Cần nhìn xem có thể tháo các bộ phần ra phân tích kết cấu hay không.
Sau khi xem xong, Mạnh Cần tỏ vẻ kết cấu của cái máy này hết sức đặc biệt, thuộc về loại máy móc không thể nào tháo rời được.
Cuối cùng Lộ Dao còn định thử nghiệm bằng một cách cực kỳ ngu ngốc. Đó là đêm khuya đưa máy ra rồi gọi Harold đi tới núi rác cùng mình.
Lúc đó các loại cá tự kỷ đã chìm vào giấc ngủ rồi. Hải cẩu voi phương Nam mở một kết giới ẩn nấp bên ngoài núi rác.
Bạn cần đăng nhập để bình luận