Cửa Hàng Kinh Doanh Ở Dị Giới

Chương 155: “Chít chít!” 4

Hai con rồng thở phì phò không nói lời nào. Bầu không khí chẳng hiểu sao lại trở nên căng thẳng.
Nhìn thấy cái túi trên bàn, Lộ Dao tò mò cầm lên, thấy một túi đầy tràn, còn rất nặng tay: "Trong này chứa cái gì vậy?"
Harold và Ti Kim không lên tiếng, Lộ Dao bèn hỏi Hối Hối: "Em biết không?"
Hối Hối nghiêng đầu một cái, muốn mở miệng trả lời.
Trán Harold nổi gân xanh, lại cảm thấy khó chịu, bèn cướp cái túi đi rồi đổ đồ bên trong ra: "Lúc đi ngang qua sa mạc thấy ma thú bò cạp đỏ ngu dốt tự nhào tới. Tôi thấy nó không cần mắt nữa nên vặt xuống hết."
Con ngươi lớn bằng nắm đấm cứ vậy mà lấp kín bàn, một mảnh đỏ quạch.
Lộ Dao nói thầm trong lòng may mà mình đã học bổ túc ở khu vui chơi một lần rồi, bây giờ nhìn thấy những thứ này nhiều lắm là tê da đầu chút thôi chứ không ói.
Cô cẩn thận vươn một ngón tay ra, chọc chọc một con ngươi. Thấy nó mềm mềm lạnh lạnh, cô cười hỏi: "Đây không phải con ngươi của ma thú bò cạp đỏ cấp mười hai đấy chứ?"
Lỗ tai Harold hơi đỏ lên: "..."
Ti Kim nhìn sang chỗ khác: "..."
Lộ Dao vui vẻ: "Thật tốt. Chuyện lần này tôi tha thứ cho hai người vậy. Sau này Hối Hối sẽ trông tiệm, hai người làm công việc hậu vệ nhé, thỉnh thoảng đi thu thập nguyên liệu giúp tôi là được rồi."
"..."
"..."
Harold và Ti Kim không nói nên lời. Sao cô có thể không biết xấu hổ như vậy được chứ?
Mới vừa hoàn thành một nhiệm vụ thu thập nguyên liệu nên Lộ Dao chuẩn bị thăng cấp tiệm làm nail.
Cô muốn làm một căn phòng riêng dùng để luyện chế đạo cụ ma pháp và dược phẩm. Tách riêng ra. Việc nhận người học nghề cũng phải đăng lên báo nữa.
Lộ Dao bỏ con ngươi bò cạp đỏ vào kho hàng rồi thảo luận phương hướng thăng cấp với hệ thống. Sau đó cô lại để hệ thống đăng thông báo muốn thu nhận người học nghề.
Cửa tiệm tiến vào thời kỳ bảo vệ. Cự long và Slime ai về nhà nấy. Lộ Dao cũng đưa nguyên liệu nấu ăn trở lại cửa hàng đồ ăn nhanh. Hạnh Tử đang đợi cô ở đó.
Một tuần thử việc ở vị trí cửa hàng trưởng của Bạch Minh đã kết thúc. Bắt đầu từ ngày mai, Hạnh Tử sẽ là phó cửa hàng trưởng.
Lúc Lộ Dao và Hạnh Tử tiến hành trói buộc linh hồn, cô đã nhìn thấy Hạnh Tử lúc còn sống.
Trước đêm tử vong, Hạnh Tử cả đêm không ngủ. Ngày đó nam sinh mà Hạnh Tử thích thầm đã tỏ tình với cô ấy. Thế là cô ấy quyết định ngày hôm sau sẽ tới thành phố mà người đó ở để gặp mặt người ta.
Trên đường đi, Hạnh Tử gặp tai nạn xe cộ tử vong tại chỗ. Ước mong "đi gặp người đó" trở thành một chấp niệm vĩnh cửu.
Hạnh Tử đi tới Vùng đất của những giấc mơ đã rất nhiều năm rồi. Thế giới của cô ấy và thế giới mà Lộ Dao đang sinh hoạt hiện giờ cũng không khác nhau lắm.
Hạnh Tử nói rằng người dân sống ở Vùng đất của những giấc mơ cũng không phải đến từ cùng một quãng thời gian. Người từ các thời không khác nhau và thế giới khác nhau sau khi chết đi nếu chấp niệm không tiêu tan thì đều có thể bị thu hút đi tới Vùng đất của những giấc mơ.
Đây là lòng từ bi của Ma Thần đại nhân.
Thế giới của Lộ Dao không phải thế giới của Hạnh Tử, thế nhưng trong lòng cô ấy vẫn tràn ngập sự chờ mong.
Cô ấy bảo đã chuẩn bị xong tinh thần chào đón một thế giới mới rồi.
Sau khi vượt qua sống chết, có một số thứ sẽ biến mất, mà có một số thứ lại trở nên vĩnh hằng bất diệt.
Lộ Dao và Hạnh Tử cùng đi xuống tầng. Bạch Minh, Tiểu Gia, Kỳ Sâm, Toàn Thắng Cử, Xích, Dư Thải và Mặc Thành đều đang ở dưới đó chờ bọn họ.
"Sao mọi người đều ở đây cả thế này?" Lộ Dao hơi tò mò.
Toàn Thắng Cử đứng ra đầu tiên, hơi xấu hổ nói: "Bà chủ, tôi muốn xin nhập một loại đậu nành. Gần đây có khách nói muốn ăn đậu hũ. Tôi cảm thấy có thể bán ra có giới hạn một thời gian. Lúc bán đậu hũ thì dừng bán cơm rượu nếp cẩm lại."
Lộ Dao gật đầu: "Được, không thành vấn đề."
Ăn mãi một món rồi cũng sẽ có lúc chán. Đúng là thỉnh thoảng cũng nên đổi vị một chút thật.
Chờ Toàn Thắng Cử nói xong, Mặc Thành lại đứng ra: "Bà chủ, tôi muốn xin nhập một lượng nguyên liệu làm bột cà ri. Gần đây có một số người xếp hàng thèm ăn cà ri gà. Chúng ta cũng bán ra có giới hạn thôi. Lúc bán món này thì những món khác sẽ giảm một nửa. Cô thấy có được không?"
Bây giờ mọi người đều rất có chủ kiến. Lộ Dao vừa ngạc nhiên vừa mừng rỡ. Cô gật đầu đồng ý luôn.
Khoảng thời gian này cô luôn ngâm mình trong tiệm làm nail nên rất ít khi ở bên này lâu. Nhân viên cửa hàng vừa nhìn thấy cô đã muốn dính lên.
Bạch Minh đưa cho cô một cái hộp. Bên trong có chứa năm mươi nghìn đồng. Tất cả đều là NPC khu vui chơi thu được từ trong trò chơi.
Sau khi biết được tiền tệ nào đó trong trò chơi có tác dụng ở thế giới thực, đám NPC đã chủ động đi thu thập. Cuối cùng giao lại cho bảo vệ trưởng để bảo vệ trưởng đưa cho cửa hàng đồ ăn nhanh.
Bây giờ quy mô khu vui chơi đã thu nhỏ lại rất nhiều rồi. Mọi người đã bắt đầu tìm kiếm ý nghĩa sống khác.
Con đường này có thể rất dài, thế nhưng không ai để ý.
Bạn cần đăng nhập để bình luận