Cửa Hàng Kinh Doanh Ở Dị Giới

Chương 611: Ai là hung thủ? 1

Ai là hung thủ? 1
Một đoàn tàu có nền xanh với hoa văn ba vạch trắng ầm ầm từ trên mặt biển tiến vào sân ga, xa xa là mặt trời sắp lặn, phản chiếu trên mặt biển.
Cửa tàu mở ra, các hành khách kéo vali xuống, đoàn tụ với những người thân và bạn bè đang chờ đợi, khung cảnh lập tức trở nên náo nhiệt sôi động.
Mà ngược lại, khán phòng yên tĩnh không tiếng động, đôi mắt của khán giả nhìn xuyên thấu, đầy sự ngạc nhiên và sợ hãi trước những điều chưa biết, cũng như không thể cưỡng lại sự tò mò.
Thứ giống như con sâu này là một con tàu trên biển chứ không phải là một con thuyền, nhưng lại có thể nổi trên biển.
Rất nhiều người bước xuống từ toa xe hình chữ nhật, khán giả thắc mắc làm sao có thể làm được điều này?
Nhạc Hạn và Vinh Thăng Hoa ngồi ở hàng ghế sau của phòng số 1, sự hợp tác giữa rạp chiếu phim với Ngọc Quế Trai ngày hôm qua đã làm chấn động hai người họ, khổ não mà suy nghĩ cả đêm.
Lại nhanh chóng mua vé cho buổi công chiếu đầu tiên.
Lúc này nhìn đoàn tàu trên biển, ánh mắt hai người ngưng tụ, nhìn không chớp mắt, nhất thời không phân biệt được đây là hư ảo hay sự thật.
Có thứ này sao?
Trưởng tàu già và nhân viên tàu trẻ tuổi đi xuống từ phòng điều khiển, lời dẫn tiết lộ thông tin của chuyến tàu này, chẳng hạn như thay thế năng lượng hơi nước bằng năng lượng phù quang.
Năng lượng hơi nước, hình dạng độc đáo phía trước và phía sau của chiếc xe có một ý nghĩa đặc biệt, vẻ ngoài mới của toa xe được thay đổi bằng hoa văn yêu thích của một vị vương tộc nào đó một trăm năm trước.
Những chi tiết như vậy thường không phải để thúc đẩy cốt truyện, mà đa phần để khắc họa một thế giới gần như có thật.
Mà đối với người dân của triều Đại Vũ thì cốt truyện ngắn này chứa đựng nhiều câu hỏi - Năng lượng phù quang là gì? Năng lượng hơi nước là gì? Cả hai có gì khác biệt? Ai đã phát minh ra tàu biển? Dân thường sử dụng tài sản của triều đình thì không sợ bị trừng phạt sao?
Sân ga là ga cuối, sau khi hành khách xuống tàu, lại có hành khách mới lên tàu và đi đến điểm đến mới.
Ống kính xoay chuyển rất nhanh, từng nhân vật đi lên từ các cửa khác nhau và vào các toa khác nhau.
Đoàn tàu lại khởi hành, ầm ầm lướt qua khán giả.
Có người xem dụi mắt, nhỏ giọng lẩm bẩm: “Nhiều người như vậy, hoàn toàn không nhớ nổi.”
Người bên cạnh an ủi: “Cứ từ từ mà xem, về sau sẽ hiểu.”
Quả thật có rất nhiều nhân vật xuất hiện ngay từ đầu, quần áo và tướng mạo của họ đối với người dân triều Đại Vũ lại không dễ phân biệt như vậy, lần đầu nhìn thấy chắc chắn sẽ không dễ phân biệt được.
Lúc này, khán giả quan tâm đến con tàu trên biển hơn, so với lái trên đất bằng thì lái trên biển lại càng nhanh hơn.
Nó hoàn toàn khác với những chiếc xe ngựa và tàu chở hàng mà người dân Đại Vũ biết.
Ngoài cửa sổ xe, những đám mây xám xanh dày đặc xếp chồng lên nhau, chạng vạng nặng trĩu.
Trong toa xe, một người đàn ông bí ẩn trong chiếc áo choàng màu nâu sẫm, một nhóm người mặc vest đen mang theo chiếc vali nặng nề, một người phụ nữ ăn mặc sang trọng dẫn theo con gái, một người đàn ông lịch thiệp tự xưng là biên tập viên báo chí, một cô gái tuyên bố đến thành Đài để tìm người thân, bá tước già miệng lưỡi sắc sảo thọt một bên chân, đôi vợ chồng chuẩn bị về quê tổ chức đám cưới... Họ uống rượu vang và trò chuyện dưới ánh đèn mờ ảo, hoặc đánh bài poker để giải trí, một số người dựa vào cửa toa ngủ thiếp đi.
Theo góc nhìn một câu chuyện thì phần đầu này có vẻ hơi buồn tẻ.
Đêm tối dần, cảm giác sảng khoái khi lên tàu đã tan biến, hầu hết hành khách bắt đầu nghỉ ngơi, một số đứng dậy đi vệ sinh.
“Pằng!”
Một tiếng súng nặng nề đánh thức mọi người, người chết đầu tiên xuất hiện.
Vụ nổ súng diễn ra trong phòng tắm nối giữa toa thứ nhất và toa thứ hai. Hành khách nghe thấy âm thanh đã chạy đến hiện trường vụ án từ cả hai phía, chất lỏng màu đỏ sẫm rỉ ra từ cửa phòng vệ sinh, ai nấy đều cau mày.
Những vị khách trong phòng chiếu phim bắt đầu xôn xao, đây thực sự là một vụ án giết người, bọn họ chưa kịp phản ứng thì đã bắt đầu rồi.
Nhạc Hạn híp mắt, ngón tay mân mê hoa văn thêu trên cổ tay áo.
Lúc xem đoạn giới thiệu, hắn đã rất lo lắng về tiếng vang nặng nề đó, như thể đó là một loại tín hiệu nào đó.
Bây giờ có vẻ như đó là tín hiệu của việc “giết người”, hắn muốn biết nguồn gốc của tiếng vang đó.
Bạn cần đăng nhập để bình luận