Cửa Hàng Kinh Doanh Ở Dị Giới

Chương 539: Mở rộng công việc 1

Nàng ta ngồi trên xe ngựa, tay cầm quyển sách không ngẩng đầu: "Thế nào?"
Hầu gái trở về sau khi nghe được tất cả tin tức về rạp chiếu phim từ trong miệng người đi đường, chính là người mới vừa cãi cọ ở trước cửa lúc nãy.
Vạn Bảo Châu ngẩng đầu: "Đặc biệt tặng vé cho con gái, chủ quán này trái lại là một người tuyệt vời."
Hầu gái rũ mắt xuống, hơi hé miệng.
Vạn Bảo Châu nhẹ nhàng đi đến một bên, đưa tay vén màn xe lên, đánh giá rạp chiếu phim: "Còn chuyện gì nữa, nói đi."
Hầu gái: "Bà chủ kia không rõ lai lịch, vả lại ăn nói và cách cư xử kỳ lạ, quần áo cũng cực kỳ cẩu thả. Dân chúng gần đây đều nói quần áo mà cô ấy mặc mỏng tanh, thường xuyên mặc áo lót rồi đi trên đường, cũng không vấn tóc, bị người khác bàn tán cũng không để ý. Nhưng rạp chiếu phim mà cô ấy mở lại rất mới lạ, có chút danh tiếng ở chợ phía đông, không có ai từng đến đó nói là không tốt."
Lúc hầu gái trả lời, vẫn không thể tưởng tượng được cảnh một cô gái còn trẻ mặc áo lót đi trên đường, nếu là nàng ta đã xấu hổ đến mức phải treo cổ tự sát.
Mà theo như lời của dân chúng trong rạp chiếu phim, cô ấy không có một chút để ý.
Chủ quán là người như vậy, làm sao có thể mở cái cửa hàng đứng đắn được chứ?
Vạn Bảo Châu vẫn nhìn ra bên ngoài, đột nhiên nhướng mày, đại khái đã hiểu được ý của hầu gái.
Ở cửa rạp chiếu phim, Lộ Dao và Khốc Bát cùng đi ra.
Không cần người khác nói nhiều, Vạn Bảo Châu vừa liếc nhìn đã biết nữ tử ở bên cạnh nam tử mặc áo màu xanh chính là bà chủ trong miệng của hầu gái.
Cô có khuôn mặt thanh tú đẹp đẽ, đặc biệt là đôi mắt trong veo có thần, tóc dài xõa vai, mặc chiếc áo sơ-mi mỏng màu trắng và chiếc quần dài màu đen, giày ở chân cũng rất kỳ lạ.
Cô đang nghiêng đầu nói chuyện với người bên cạnh, quả thật giống như lời đồn, lời nói và việc làm vô cùng tự nhiên hào phóng, không chút để ý đến ánh mắt ở xung quanh.
Bỗng nhiên, dường như cô phát hiện ra điều gì, ngẩng đầu nhìn về hướng xe ngựa.
Vạn Bảo Châu buông màn xe, bảo người đánh xe khởi hành.
Lộ Dao và Khốc Bát nhìn thấy xe ngựa chạy qua, trong mắt đều có vẻ tìm tòi nghiên cứu.
Đợi đến khi xe ngựa chạy ra khỏi tầm mắt, Khốc Bát lại ngoảnh đầu quấn lấy Lộ Dao: "Bà chủ, rốt cuộc khi nào mới giúp ta làm tóc?"
Lộ Dao vẫn còn nhìn phương hướng mà xe ngựa rời đi, thầm nghĩ rằng thân xe ngựa làm bằng gỗ lim, do bốn con ngựa kéo, không giống như cỗ xe mà người bình thường có thể sử dụng: "Đợi mười ngày sau hẵng nói, anh mới đến đây hai ngày, làm việc trước đã."
Vì để thỏa mãn yêu cầu của Khốc Bát, mấy ngày nay cô còn trở về rồi dành thời gian để luyện tập cách gội, cắt, sấy khô, tẩy và nhuộm tóc.
Ai ngờ đến mở cái rạp chiếu phim, còn phải mở thêm nghề thợ cắt tóc nữa chứ?
Tại phòng chiếu phim.
Lưu Tuyết Nga ngồi ở dãy sau, hai cô gái ở bên cạnh cũng là người quen sống cùng một con phố, đều cảm thấy tò mò đối với cách bày trí ở trong rạp chiếu phim.
Cho dù ở bên ngoài nghe người ta nói ngàn vạn lần, đến khi chính thức bước vào trong rạp chiếu phim, mới phát hiện ra nội dung mà lời nói truyền đạt còn chưa được một phần trăm.
Đèn ở trong phòng thình lình tắt, những cô gái đó lập tức cảm thấy sợ hãi.
Màn hình lớn ở phía trước sáng lên, những người khách ở dãy trước ngồi ngay ngắn giống như củ cải, những người đàn ông đã tập mãi thành quen từ lâu.
Sau khi kiến thức về an toàn và quảng cáo kết thúc thì bộ phim "Thiên Hạ Đệ Nhất" chính thức phát sóng.
Lưu Tuyết Nga lặng lẽ thở ra, ngồi thẳng lưng, ánh mắt tỏa sáng, câu chuyện về hiệp sĩ giang hồ mà nàng ấy mong chờ sắp bắt đầu rồi.
Thật ra nàng ấy đã từng nghe người ta nói một ít về cốt truyện của "Thiên Hạ Đệ Nhất", thậm chí Lưu Tuyết Nga còn biết được kết cục, nhưng cảm giác chấn động mà hình ảnh phim mang đến vẫn vượt xa tưởng tượng, đúng là trăm nghe không bằng một thấy.
Cảnh thứ nhất, khi cả nhà Diệp gia bị giết, có mấy cô gái bị dọa khóc.
Mà Tiểu Diệp Khinh Chu được cứu, trở thành tiểu sư đệ nhỏ tuổi nhất trong môn phái, được sư tỷ Ngưng Sương chăm sóc, trong phút chốc đã hấp dẫn được lực chú ý của mọi người.
Lưu Tuyết Nga nghe Chu Châu nói rất nhiều lần về sự tiếc nuối của Diệp Khinh Chu và sư tỷ Ngưng Sương, nàng ấy còn nhỏ, dù sao vẫn cảm thấy khó bình tĩnh.
Nhìn thấy hai người tương tác với nhau, Lưu Tuyết Nga không nhịn được mà kéo khóe miệng, nhưng lại liên tục nhắc thầm với mình rằng bọn họ sẽ không ở bên nhau.
Ở cách vách, "Đầu bếp nhỏ Thịnh Kinh" cũng đang được phát sóng đến tình tiết Dư Chưng Chưng dễ dàng giải quyết khi bị Thế tử làm khó dễ mấy lần.
Mấy cô gái trẻ ngồi ở hàng sau che miệng, đôi mắt trợn vừa to vừa tròn, vô cùng bội phục sự can đảm của Dư Chưng Chưng.
Nàng trông có vẻ trạc tuổi bọn họ, lại có khả năng tự mình mở cửa hàng ở một nơi phồn hoa như là Thịnh Kinh, chinh phục khách hàng bằng tài nấu nướng của mình, còn đùa nghịch với đại nhân vật phiền toái như Thế tử đến mức nghe lời.
Bạn cần đăng nhập để bình luận