Cửa Hàng Kinh Doanh Ở Dị Giới

Chương 429: Quân đội chim + drama giới nhà giàu 2

Trong cửa hàng Blind Box, mấy chú chim bạc má đuôi dài đủ mọi màu sắc xếp thành hàng đứng trên sàn nhà, đồng loạt dùng đôi mắt nhỏ như hạt đậu nhìn về phía trước.
Chân sau của hổ con chống xuống đất, đàng hoàng ngồi xổm ở phía trước, cái đuôi nhẹ nhàng cong lên: "Ngao."
Bên trái, vẹt mẫu đơn màu tím mặt trắng ngẩng cổ lên chiếp một tiếng.
Một hàng chim bạc má đuôi dài cùng ngửa đầu lên đáp lại theo thứ tự. Trong khoảng thời gian ngắn tiếng "chiếp" vang đầy trong cửa hàng.
Lộ Dao đẩy cửa đi vào, cảm thấy hơi tò mò: "Điểm số hả? Bọn nó nghe hiểu à?"
Linh Lan, Tuyết Ca và hổ con đang đứng chung. Nghe thấy giọng cô, Linh Lan quay lại đầu tiên. Hổ con chạy tới trước mặt Lộ Dao, níu lấy tay cô: "Hổ con đang dạy chúng nó. Mấy đứa chim chóc này còn bướng hơn cả mèo con nữa. Không để ý chút là sẽ đánh nhau."
Tuyết Ca đứng bên cạnh gật đầu: "Vừa đần vừa yếu, chẳng có tự giác làm chim gì cả."
Linh Lan: "Dạy dỗ hai ngày cuối cùng cũng có một chút hiệu quả."
Lần này Lộ Dao nhận tổng cộng mười hai chú chim bạc má đuôi dài, ba con vẹt mẫu đơn, hai con vẹt Cockatiel và một con hổ.
Cơ Phi Mệnh giới thiệu người quen trong nhà gây giống chim chóc đã nhiều năm. Trạng thái của chim bạc má đuôi dài mà bọn họ đưa tới đều không tệ, phẩm chất đàng hoàng, màu lông sáng bóng rực rỡ, tính cách hoạt bát, còn rất thân thiện với con người.
Nhưng nuôi nhiều con vật khác loài chắc chắn sẽ có đánh nhau.
Chẳng qua sau khi nếm thử dị thực của cửa hàng Blind Box và đợt huấn luyện của nhân viên dị thú, nhóm chim non này bây giờ đã đứng thành một hàng, đều tăm tắp, trang nghiêm và kỷ luật như chim quân đội vậy.
"Vất vả rồi. Buổi tối tôi sẽ đưa lươn nướng tới." Lộ Dao ngồi xổm xuống xoa cái đầu mềm mềm của hổ con.
Mắt Linh Lan sáng lên, nuốt nước miếng đáp: "Còn muốn ăn cua rang, takoyaki và phi lê cá nữa. Bà chủ không được thiên vị!"
"Được được được. Tôi có thể đưa chúng nó ra làm việc rồi chứ?" Lộ Dao chỉ chỉ bầy chim dưới sàn.
Một hàng chim nghiêng đầu tò mò quan sát cô.
Tuyết Ca: "Một ngày thì không thành vấn đề. Chỉ là chúng nó có cái tính hay quên, còn hay bướng bỉnh xấu tính nữa. Buổi tối cô đưa chúng về đây học tiếp nhé."
Lộ Dao mỉm cười: "Được."
Lồng chim đặt dưới đất, bầy chim xếp hàng từng đứa một đi vào lồng.
-
Biển rác, cửa hàng Lông Xù.
Lúc Lộ Dao xách lồng chim tới thì nhóm mèo béo đã bắt đầu làm việc rồi.
Thanh Mỹ mặt đầy vẻ hóng chuyện chạy tới: "Bà chủ ơi cô đến trễ, để lỡ mất cơ hội chứng kiến tin đồn lớn thế kỷ rồi."
Lộ Dao: "Tin đồn gì cơ?"
Thanh Mỹ bày ra dáng vẻ chưa thỏa mãn: "Chẳng phải mấy ngày nay luôn có một con sứa và một con cá mập trắng lớn đánh nhau ngoài cửa hàng đó sao?"
Lộ Dao: "Ừ, chúng nó vào trong cửa hàng hả?"
Thanh Mỹ gật đầu: "Quá là hấp dẫn luôn! Hoá ra con sứa gây ngứa màu tím kia lại là nữ diễn viên nổi tiếng Ôn Tĩnh Di. Còn con cá mập trắng lớn kia thì lại là cậu chủ của Giải trí Thời Đại, Thời Bân."
Lộ Dao chớp mắt: "Hả?"
Trong giới giải trí, Ôn Tĩnh Di và Thời Bân là hai người có thể dùng hai chữ "đẳng cấp" để hình dung.
Một người là nữ diễn viên nổi tiếng có thực lực xinh đẹp tuyệt trần. Một người là cậu chủ nhà giàu quyền thế mấy đời. Hồi đầu năm đột nhiên hai người này tuyên bố kết hôn, khiến mọi người ngạc nhiên đến rớt cằm.
Bên ngoài có tin đồn rằng Ôn Tĩnh Di giống người tình trong mộng mà thời học sinh Thời Bân thích nhưng không có được. Thế là cô ấy đã mượn cơ hội này để thành công lên chức.
Thật ra thì hai người này có thỏa thuận hôn nhân, chờ người tình trong mộng quay về một cái là ảnh hậu Ôn sẽ bị đuổi ra khỏi cửa ngay.
"Tôi cũng vẫn luôn cho là vậy. Hôm nay mới biết mình gặm phải một quả dưa giả." Thanh Mỹ nói rất sống động: "Thật ra thì cô ấy chính là người tình trong mộng mà cậu chủ kia thích nhiều năm nhưng không có được."
Lộ Dao nhướng mày: "Sao cô biết cô ấy là người tình trong mộng của cậu chủ kia?"
Thanh Mỹ nhỏ giọng nói: "Buổi sáng vừa mới mở cửa, ảnh hậu và cậu chủ kia lập tức tiến vào. Vừa vào đến cửa hai người này đã làm rùm beng, giọng lớn đến nỗi rất nhiều người nghe thấy. Mọi người cũng thích hóng chuyện nên đã tụ tập lại đây một hồi mới tản ra. Ôn Tĩnh Di rất đẹp, còn đẹp hơn hình ảnh trên tivi rất rất nhiều. Theo kinh nghiệm nhiều năm đọc tiểu thuyết và cày phim của tôi thì hai người bọn họ đang đi theo kịch bản người tình trong mộng + gương vỡ lại lành + theo đuổi vợ. Trước mắt thì tiến độ cốt truyện đã chạy thẳng đến màn theo đuổi vợ rồi."
Lộ Dao nghe mà ngớ người: "Chẳng phải là người tình trong mộng à? Sao lại biến thành theo đuổi vợ rồi?"
Thanh Mỹ: "Đừng quên ở giữa còn một khúc gọi là "gương vỡ lại lành” nữa. Nhưng vì không "lành" nên tình cảm trắc trở không ngừng, yêu hận dây dưa không rõ, cuối cùng cả hai cùng đi đến nơi này."
"Ừ..."
Trí tưởng tượng còn mạnh hơn cả doanh thu nữa.
Lồng chim Lộ Dao đang cầm trên tay bỗng nhiên đung đưa. Bầy chim bên trong đã không kịp chờ đợi muốn vào ca rồi. Lộ Dao bèn giơ tay lên ra hiệu dừng câu chuyện rồi đi về phía đường hầm trong suốt: "Để tôi đưa bầy chim này đến phòng sứa đã. Cô để ý khách gọi đồ ăn nhé."
Trong phòng sứa chỉ có hai vị khách, một nam một nữ.
Thấy khuôn mặt của cô gái này, trong lòng Lộ Dao nghĩ rằng hẳn đây là ảnh hậu.
Mái tóc xoăn dài dày bồng bềnh như rong biển, ngũ quan sắc nét xinh đẹp, làn da trắng như tuyết, tứ chi thon dài nhỏ nhắn, một vẻ đẹp cực kỳ có tính công kích.
Ôn Tĩnh Di đang khoanh tay trước ngực đứng trong góc tường, ngực phập phồng, trông vẫn còn giận dữ.
Người đàn ông kia thì đứng quay lưng về phía cô ấy, chắp tay sau lưng, dáng người cứng ngắc, hiển nhiên là cũng chẳng vui vẻ gì.
Bầu không khí đáng sợ như vậy thảo nào mà chẳng có khách nào vào đây.
Lộ Dao xách lồng chim đi thẳng vào trong.
Mấy cái thứ như buồn bực này cũng giống như sinh lão bệnh tử vậy. Dù bạn đẹp hay xấu, nghèo hay giàu thì ai cũng giống nhau mà thôi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận