Cửa Hàng Kinh Doanh Ở Dị Giới

Chương 709: Đây là đang triển khai cái gì? 2

Đây là đang triển khai cái gì? 2
Tần Minh Đức ngẩng đầu, không thể tin được: “Bệ hạ?”
Vũ Đế nhắm mắt lại, phất tay ra phía ngoài: “Lui xuống đi.”
Tần Minh Đức không cam tâm liếc Lộ Dao một cái, bước nhỏ lui ra Cần Chính điện.
Lộ Dao cúi đầu đứng đó, chỉ cảm giác được ánh mắt phía trên cực kỳ mãnh liệt.
Vũ Đế nhìn dãy số trên đỉnh đầu Lộ Dao, đếm từ sau ra trước, càng đếm càng giật mình.
Bảy mươi nghìn, mà đơn vị cuối cùng là “năm”.
Vũ Đế không chết tâm đếm lại ba, bốn lần, xác nhận mình không đếm sai.
Nữ tử trước mặt này giống ông, trên đỉnh đầu có một dãy số.
Điều khác biệt là ông còn lại năm năm, mà cô còn hơn bảy mươi nghìn năm.
Quả thật là phi lý.
Chiếc kẹp vảy rồng trên tóc Lộ Dao cũng khiến Vũ Đế phải liếc nhìn, không nhìn ra được chất liệu gì, nhưng hoa văn hình mạng kim cương đen huyền, lấp lánh ánh sáng, đập vào mắt làm sống lưng lạnh toát.
E là nữ tử này không phải người phàm.
“Ngươi...” Vũ Đế ngập ngừng: “Ngẩng đầu lên.”
Lộ Dao nghe lời ngẩng đầu.
Theo niên hiệu lên ngôi, Vũ Đế hơn sáu mươi tuổi rồi.
Ở thế giới này, có thể nói là sống khá thọ.
Đế vương thân mặc long bào đen vàng, tóc bạc trắng, dung mạo nghiêm khắc, rãnh cười rất sâu, nhưng ánh mắt ngay thẳng sắc lạnh, uy nghi thâm trọng.
Thế nhưng điều bắt mắt nhất là trên kim quan của đế vương, có một dãy số đỏ kỳ quái.
Lộ Dao chỉ liếc một cái đã dời tầm nhìn đi, lén hỏi hệ thống: [Lẽ nào bệ hạ là người chơi của khu vui chơi?]
Hệ thống ấp úng: [Chắc không phải đâu.]
Lộ Dao: “Vậy thứ trên đỉnh đầu của ông là cái gì?”
Hệ thống: [Liên quan đến nhiệm vụ, không tiện tiết lộ.]
Lộ Dao mím môi, đây chính là gợi ý tốt nhất.
Vũ Đế cũng đang quan sát Lộ Dao, nhạy bén tóm được tầm nhìn của cô ngưng đọng trong một khoảnh khắc, khép sổ lại, chỉnh tư thế ngồi.
Ngoài Cần Chính điện, Tần Minh Đức áp vào cửa.
Tiếc là âm thanh bên trong rất bé, không nghe được gì.
Trong điện, Lộ Dao nghe xong yêu cầu của Vũ Đế, khá cân nhắc: “Cũng không phải không được, chỉ là cần vài ngày để chuẩn bị.”
Vị đế vương này dường như chỉ là đơn thuần có hứng thú với rạp chiếu phim, mà ông không tiện xuất cung, hỏi có thể chiếu phim trong cung không.
Lộ Dao quen với quy trình nhiệm vụ, biết e là không đơn giản thế, nhưng gặp được Vũ Đế, cô cũng hiểu rằng có lẽ sắp chạm đến nhiệm vụ cuối cùng rồi.
Vũ Đế hơi nhướn người ra: “Cần mấy ngày?”
Lộ Dao suy tính một lát: “Chuẩn bị chỉ cần năm ngày. Có điều một mình tôi không thể hoàn thành hết mọi việc, hôm tiến cung, vẫn xin bệ hạ cho phép tôi dẫn theo hai trợ thủ.”
Vũ Đế vốn dĩ chỉ hỏi thử, không ngờ Lộ Dao vậy mà nói “có thể”, vô thức thật sự khơi dậy tâm tư, bèn nói: “Duyệt.”
Khoảng nửa canh giờ, Lộ Dao mới từ Cần Chính điện đi ra.
Trước khi đi, cô nói thẳng với Vũ Đế chuyện gặp được tiểu thái giám ở cổng Chu Tước, còn để lại một bình thuốc trị thương.
Vũ Đế nghe xong, gọi một người hầu cận trẻ tuổi đến, tên là “Trường Vinh”, bảo y đưa Lộ Dao xuất cung.
Tần Minh Đức đứng ngoài điện, sắc mặt hơi thay đổi.
Từ Cần Chính điện đến cổng Chu Tước, đi bộ phải đi hơn ba khắc.
Nội cung Hoàng Thành lớn đến vậy đấy.
Lộ Dao đánh giá tiểu thái giám bên cạnh, ánh mắt chợt lóe: “Trong rạp chiếu phim của tôi có một nhân viên tên Trường Minh. Thân hình và khí chất có vài phần tương tự công công, lúc nãy nhìn sơ qua, suýt thì nhận lầm anh thành hắn ta rồi.”
Trường Vinh công công cúi đầu, cười khan hai tiếng: “Lộ cô nương nói đùa.”
Lộ Dao cũng cười, từ trong túi móc ra một móc khóa của rạp chiếu phim, đưa sang: “Đồ chơi nhỏ của rạp chiếu phim, cảm phiền tiểu công công tiễn tôi chuyến này, nếu không chê vẫn xin hãy nhận lấy.”
Vẻ mặt Trường Vinh vui mừng, nhận lấy: “Đa tạ Lộ cô nương.”
Thứ đồ chơi kiểu này dạo gần đây khá thịnh hành trong các tiểu thái giám và tiểu cung nữ trong cung, Trường Vinh nóng mắt lâu lắm rồi, tiếc là luôn không chơi được.
Thứ đồ chơi này ở ngoài cung cũng rất được săn đón, người trong cung chỉ có thể nhờ người quen xuất cung làm việc dẫn ra, một lần cũng không dẫn được mấy người.
Bất ngờ có được một cái, trong lòng Trường Vinh thân thiết hơn vài phần đối với bà chủ này: “Lần sau cô nương tiến cung, nô tài đến cổng Chu Tước đón ngươi.”
Lộ Dao cười rộ lên: “Vậy phải làm phiền công công rồi.”
Một đường từ thâm cung đi đến cổng cung, kẻ ba hoa bắt nguồn từ đồ chơi, Lộ Dao nói sơ sơ mấy chuyện trong rạp chiếu phim lại bất ngờ nghe ngóng được rất nhiều chuyện trong cung.
...
Lộ Dao vào cung một chuyến, tốn khá nhiều thời gian.
Gần đến trưa vẫn chưa về.
Cửa hàng khác trên phố thương mại cũng lần lượt mở cửa kinh doanh, Cơ Chỉ Tâm ở phòng câu cá nhận được điện thoại của tiểu đội 1041, bên kia có chút chuyện muốn tìm Lộ Dao thương lượng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận