Cửa Hàng Kinh Doanh Ở Dị Giới

Chương 385: Éc éc éc 2

Giữa chừng đi ngang qua bầy cá tự kỷ. Nếu là những loài cá biển sâu khác thì sẽ chủ động né tránh, còn bầy cá voi sát thủ thì lại bất chấp hết mấy sinh vật này, cứ thế mà đụng văng người ta ra để đi.
Lộ Dao: "... Giang hồ trong lòng biển cả, đúng là có tiếng có miếng."
Bầy cá tự kỷ đông đúc bị đụng bay ra ngoài cứ như đột nhiên tỉnh giấc, ngơ ngác xoay mình bắt đầu cố hết sức di chuyển.
Lộ Dao giơ tay túm lấy một con sứa bị hoảng sợ, trên đầu nó còn đội một con rùa biển đang hoang mang sợ hãi.
Bơi tới gần cửa hàng Lông Xù, cô xoay người lại xoa đầu cá voi sát thủ con một cái rồi từ từ bơi về phía cửa hàng.
Cá voi sát thủ con phát ra tiếng kêu "éc éc" yếu ớt, lại lội qua nhẹ nhàng ủn ủn đầu vào người cô.
Lộ Dao nương theo sức đẩy của nó bơi tới cửa của cửa hàng, kéo cửa ra rồi quay đầu lại vẫy tay với nó một cái, sau đó xoay người đi vào trong.
Cô thật sự hết sức rồi, lạnh quá đi mất.
Vừa quay về cửa hàng cô đã tê liệt ngã xuống đất.
Con sứa và con rùa biển được cô mang về đều biến thành người, đang nằm trên bờ cát trắng thở hổn hển không ngừng.
Bầy cá voi sát thủ ngoài cửa hàng không rời đi ngay mà vây thành một vòng, tò mò quan sát cửa hàng Lông Xù.
"Éc éc éc..."
"Két két két..."
"Chậc chậc chậc..."
"Éc..."
Cá vùng biển này toàn là tiếng chúng nó thảo luận với nhau.
Các vị khách trong cửa hàng Lông Xù cứ như cá nằm trên đĩa vậy. Lúc bị bầy cá voi sát thủ soi mói bình phẩm, bọn họ sợ hãi run lẩy bẩy nhưng lại không dám nhúc nhích.
Lúc không ai để ý, có một con cá voi sát thủ đang chìm ở chỗ sâu nhất trong bầy cá tự kỷ từ từ mở mắt ra. Ở trong biển sâu, con ngươi màu đỏ kia không rõ ràng lắm.
Con cá này xoay người bơi lên, tách ra khỏi bầy cá tự bế rồi lặng yên không một tiếng động gia nhập bầy cá voi sát thủ rời đi.
-
Đợi đến khi bầy cá voi sát thủ đi hết rồi, khách hàng trong cửa hàng Lông Xù mới thở phào một hơi nhẹ nhõm, sau đó lập tức vùi đầu vào mèo con trong lòng để hoá giải áp lực, căng thẳng và sự sợ hãi vẫn còn dưới đáy lòng.
Đám mèo con đeo thẻ nhân viên đặc biệt nên nhìn bầy cá voi sát thủ bên ngoài lớp kính như những loài cá nhỏ bình thường, không hề bị dọa sợ chút nào.
Đám cá tự kỷ bị bầy cá voi sát thủ đụng tỉnh lẩn trốn trong khe đá ngầm và san hô gần đó ló đầu ra thăm dò. Bây giờ lại nhao nhao đến gần cửa hàng Lông Xù.
Nhưng chỉ có hai con cá ngựa nhỏ tí chừng hai centimet bơi vào trong cửa hàng, biến thành thanh niên một mét tám rồi nhanh chóng tìm người trò chuyện, dò hỏi tình hình.
Một con cá thần tiên biến thành một quý bà mặc đồ ngủ, ngồi dựa vào một góc im lặng rơi lệ.
Băng Dính Ngốc từ từ đi tới, sáp lại gần liếm liếm tay bà ấy.
Nó thoáng nhíu mày lại, đôi mắt long lanh tỏ ra vô tội, cũng không biết lưỡi mình toàn gai mềm, liếm lên da sẽ khiến người ta bị đau.
Lý Vân Lệ rụt tay lại, trong lòng càng uất ức hơn.
Thấy con mèo con này, bà ấy lại nhớ tới đứa trẻ mới được mấy tháng kia. Mu bàn tay bị liếm đau nhói, lại khiến bà ấy nghĩ đến cơn đau lúc bị răng con nít khi bú sữa cắn phải.
Hai tay bà ấy khoanh lại ôm lấy đầu gối, kiềm chế tiếng khóc sụt sùi.
Băng Dính Ngốc cực kỳ bối rối, không dám liếm tay khách nữa, chỉ khôn khéo ngồi xổm trước mặt bà ấy, cất giọng non nớt lớn tiếng kêu: "Meo~"
Lý Vân Lệ che miệng lại, chợt đứng lên, tránh khỏi ánh nhìn của mọi người rồi đi về phía có bảng hiệu đề chữ "Nhà vệ sinh", kéo cửa ra trốn vào trong.
Bà ấy ngồi trên bồn cầu, hai tay dùng sức bịt miệng lại, không muốn phát ra tiếng động, nước mắt đọng lại trên khóe mắt lăn xuống một cách mất kiềm chế.
Chẳng hiểu sao bà ấy lại tới chỗ này. Bà ấy cũng không biết đây là mơ hay thật nữa.
Nếu là mơ thì bà ấy hy vọng có thể chờ đợi trong mơ thêm một chút.
Bà ấy còn cần thêm một thời gian nữa để sắp xếp lại suy nghĩ trong lòng.
Một con mèo tam thể mập mạp chen qua khe cửa lẻn vào nhà vệ sinh, đứng ngoài cửa kêu meo meo không ngừng, cực kỳ cố chấp.
Lý Vân Lệ ngồi một hồi rồi đỏ mắt kéo cửa ra.
Một con mèo lớn mập tròn như hải sâm ngồi xổm ở cửa, cái đuôi gác lên móng vuốt, đang dùng đôi mắt long lanh có hồn như bà ấy: "Meo!"
Bà ấy không kiềm chế được khi nhìn thấy mèo con, thế nhưng khi thấy con mèo lớn mập ú nu này thì chẳng hiểu sao lại có cảm giác thả lỏng. Bà ấy rửa mặt rồi ngồi xổm xuống vuốt ve nó.
Bạn cần đăng nhập để bình luận