Cửa Hàng Kinh Doanh Ở Dị Giới

Chương 634: Ngay cả người mù cũng không buông tha 1

Ngay cả người mù cũng không buông tha 1
Phó Trì muốn một ít tư liệu hình ảnh thường ngày của Xuân Hi Lâu làm tài liệu tham khảo, những cảnh quay này cũng có thể sẽ cắt một ít vào quảng cáo. Sáng sớm, Lộ Dao đã gọi Khốc Bát và Điệp Thất đến sớm để dựng vị trí đặt máy quay trước cửa Xuân Hi Lâu, đại sảnh và lầu trên, tiến hành quay nhiều góc độ.
Để có đủ tài liệu, cô cũng đặt máy quay trong nhà bếp của Xuân Hi Lâu.
Các đầu bếp có kinh nghiệm và những người phụ bếp nghe nói rằng rạp chiếu phim đang quay phim, một nhóm người đứng vây quanh nhìn cái máy quay.
Ánh đèn mờ nhạt, ánh nến phập phồng, cũng có thể thông qua màn hình nhỏ kia nhìn thấy cảnh tượng trong phòng bếp, sau đó những đầu bếp đó làm việc đều có hơi không được tự nhiên.
Cũng không phải là ghét, nhưng không có cách nào tự tại như bình thường, nhất là nghe nói những hình ảnh được máy quay lại có thể đưa lên màn hình lớn trước cửa rạp chiếu phim như Ngọc Quế Trai trong Tết Trung thu, mấy đầu bếp không nhịn được khí thế bừng bừng, muốn biểu hiện tốt hơn một chút.
Các đầu bếp vội vàng vàng lấy nước, lau chùi bếp và dụng cụ, rửa sạch nguyên liệu cũng chăm chỉ hơn bình thường.
Lộ Dao nhìn mà lắc đầu, lại cảm thấy những người đầu bếp này quá đơn thuần quá đáng yêu, cười trấn an nói: "Mọi người không cần phải quá căng thẳng, giống như bình thường là tốt rồi.”
Vừa dứt lời, hình như động tác của các đầu bếp cứng ngắc hơn vừa rồi.
Cảm giác này có lẽ giống như là các lớp học mở ở trường, giáo viên và học sinh đều căng thẳng, ngay cả khi trong lòng liên tục muốn thể hiện vẻ tự nhiên cũng rất khó để thực sự thoải mái như các lớp học bình thường.
Nhưng từ một góc độ khác thì nó lại thật sự tự nhiên.
Đối với nhân viên cửa hàng của Xuân Hi Lâu, sau tất cả, đó sẽ là sản phẩm đầu tiên giữa sự tiếp xúc gần gũi với nền văn minh hiện đại.
Lộ Dao không khuyên nữa, điều chỉnh một số góc độ của máy quay, xoay người ra khỏi nhà bếp, đi đến sảnh đợi xem bối cảnh.
Quảng cáo này là do Lộ Dao và Phó Trì cùng lên kế hoạch.
Chỉ là Phó Trì không thể tới nơi này, tất cả quá trình quay phim đều do Lộ Dao điều khiển, sau đó còn phải đưa cho Phó Trì kiểm tra điều chỉnh, hoặc là chỉnh lại ống kính.
Để quay quảng cáo này, Lộ Dao và nhóm ba người kỹ thuật số cũng đã được đào tạo khẩn cấp từ các hướng dẫn viên.
Bối cảnh, ánh sáng, di chuyển tấm kính, hướng dẫn diễn viên... Có quá nhiều điều cần lưu ý, thời gian rất gấp, đào tạo cũng chỉ được đến màng lớp ngoài mà thôi.
Khả năng học tập của Lộ Dao quá mạnh, mấy người mới học thì cũng chỉ mới cầm máy quay đi quay quảng cáo mà còn hăng hái hơn so với chủ tiệm, Phó Trì lo lắng không thôi nhưng cũng không thể phản đối bọn họ.
Chân trời vừa lóe lên một chút ánh sáng, màn đêm còn chưa hoàn toàn biến mất, trên con đường đá xanh xuất hiện hai chiếc xe ngựa đang chạy tới.
Phía trước treo một chiếc vải màu xanh, trên xe có một tấm bảng hiệu khắc ba chữ "Bách Tương Viên", rơi xuống một cái tua rua màu xanh, bay tới bay lui theo sự di chuyển của xe ngựa.
Xe ngựa phía sau lộng lẫy hơn xe ngựa Bách Tương Viên, dệt gấm làm rèm cửa, trên xe treo một quả cầu màu hồng phấn, rơi xuống một bức tranh ngắn, dùng kim tuyến thêu ba chữ "Lương Hồng Quán", làm cho cả đường đi thoang thoảng hương thơm.
Hai chiếc xe ngựa chạy vào phố Tùng An, một trước một sau dừng trước cửa Xuân Hi Lâu, dân chúng đi ngang qua ghé mắt, người của Bách Tương Viên và cô nương Lương Hồng Quán đến uống trà sớm như vậy?
Trong xe ngựa vải màu xanh có hai nam tử và một gã sai vặt hầu hạ.
Nam tử mặc quần áo màu xanh thân hình cao lớn mảnh khảnh, khuôn mặt tinh xảo, trên mặt mang theo một loại khí chất nhu nhược.
Hắn tên là Huyền Li - người của Bách Tương Viên.
Nam tử áo trắng bên cạnh thì môi đỏ răng trắng, diện mạo đoan trang, một đôi mắt to mà sáng ngời, nhưng theo sự kéo dài ở đuôi mắt, tự dưng lộ ra vài tia quyến rũ.
Đây là Vọng Sinh, cũng là người của Bách Tương Viên.
Ngày hôm trước, bà chủ rạp chiếu phim Lộ Dao đến Bách Tương Viên một lần, từ trong đó chọn Huyền Li và Vọng Sinh, mời bọn họ tham gia quảng cáo Xuân Hi Lâu.
Hai người còn chưa biết quảng cáo là cái gì, chỉ nghe Lộ Dao giải thích là không khác với diễn xuất là nhiêu, liền không nghĩ nhiều.
Bạn cần đăng nhập để bình luận