Cửa Hàng Kinh Doanh Ở Dị Giới

Chương 484: Trung thu 7

Nhân viên cửa hàng nghe vậy đều kích động hẳn lên, bọn họ trở thành vong linh mà còn có cơ hội nhận được quà tặng từ thế giới khác, dùng lời của Toàn Thắng Cử mà nói: "Chuyện lúc còn sống nằm mơ cũng không dám nghĩ, sau khi chết lại có thể hiệu nghiệm một lần, hiệu nghiệm mộng ảo này có thể so với Lễ Giáng sinh nhận được nhận quà do ông già Noel tặng."
Bạch Minh chỉ vào bánh Trung thu trên máy tính bảng, rầu rĩ nói: "Tôi không nghĩ ra Vùng đất của những giấc mơ có gì đặc sắc.”
Tiểu Gia cũng nói: "Ngoài tử vong và thời gian, nơi này không có gì cả, ngay cả nguyên liệu nấu ăn cũng phải nhờ bà chủ thu xếp.”
Ninh Vân liếc Lộ Dao một cái, giơ tay nói: "Tôi đề nghị làm một ít bánh Trung thu theo phong cách phong hoa tuyết nguyệt, đặt một cánh hoa hoặc lá cây lên bánh Trung thu, khách hàng nhất định sẽ thích.”
Hạnh Tử phản ứng lại: "Hoa cỏ ở thế giới người sống à? Điều này quả thật có khả thi, khách hàng biết trong bánh Trung thu có hoa cỏ thật, nhất định sẽ điên cuồng cướp đoạt.”
Thế giới ngăn cách bởi khung cửa sổ đầy cỏ cây, bình thường đến mức không ai thèm ngó tới, nhưng đối với những vị khách của Vùng đất của những giấc mơ thì điều này quá trân quý.”
Có thể hàng chục năm, hàng trăm năm sau, bọn họ vẫn giữ nguyên những bông hoa, chiếc lá mà họ có được trong những chiếc bánh Trung thu.
Xích không nhịn được mà ngắt lời: "Bánh Trung thu hoa cỏ quả thật khiến người ta rung động, nhưng chỉ giới hạn ở khách của Vùng đất của những giấc mơ. Đừng quên, hộp bánh Trung thu này còn phải đưa đến thế giới khác, bánh Trung thu của bốn cửa hàng đặt cùng nhau, bánh Trung thu hoa cỏ không có quá nhiều điểm đặc sắc."
Bọn họ nghe chủ quán nói, những cửa hàng khác có ma pháp, có năng lượng thần kỳ, còn có cửa hàng mở dưới biển sâu, nghĩ như thế nào cũng rất khó có thể so sánh.
Lộ Dao: "Bánh Trung thu hoa cỏ rất thú vị đó. Tôi nhớ vào mùa xuân, Ninh Vân lần đầu tiên đến cửa hàng đồ ăn nhanh đã muốn ngắt một cành hoa ngoài cửa sổ, khi đó không thể làm như ý. Đúng lúc bây giờ là tháng tám có hoa quế thơm, tôi đang cố kiếm chút hoa quế mới hái được.”
Mặc Thành: "Bánh Trung thu vị hoa quế, quá xa xỉ, chỉ sợ không ai nỡ ăn.
Ninh Vân điên cuồng giơ tay: "Tôi muốn hương hoa quế!”
Bạch Minh: "Cỏ dại ven đường, hoa dại cũng rất đáng yêu, làm thành hoa khô đặt trên bánh Trung thu, không cần tốn thêm tiền.”
Kỳ Sâm cuối cùng cũng lên tiếng: "Có phải hai người quá quan tâm đến hình thức không? So với ngoại hình thì khẩu vị quan trọng hơn.”
Mạnh Cần: "Muốn thật xuất sắc trong cuộc thi bánh Trung thu của bốn cửa hàng, khẩu vị cũng quan trọng ngang với sáng tạo. Tôi thấy cả hai phương diện đều phải suy nghĩ thật kỹ.”
Lộ Dao: "...”
Cửa hàng đồ ăn nhanh sao lại biến thành như vậy?
Từ cửa hàng đồ ăn nhanh đi ra đã là đêm khuya, đèn hai bên đường phố vốn bị hỏng nên không sáng.
Lúc Cơ Phi Mệnh không có việc gì, gọi người đến sửa chữa.
Lộ Dao chuẩn bị quay về tiệm nail nghỉ ngơi, đi ngang qua cửa hàng Blind Box nên vào nhìn thoáng qua.
Giờ này, cửa hàng Blind Box vẫn là ban ngày.
Hổ con ghé vào cửa, vẫy vẫy đuôi.
Vệ Huyên, Nhiếp Vũ cùng Tuyết Ca đang sửa sang lại kệ hàng, cũng có một ít khách hàng đang rút hộp.
“Chủ quán, sao cô lại tới đây vào lúc này?" Vệ Huyên có chút kinh ngạc.
Dòng chảy thời gian ở hai thế giới khác nhau, gần đây chú Mệnh giao hàng tới toàn vào buổi tối, chủ quán cũng khá bận rộn nên rất ít khi tới sớm như vậy.
Tuyết Ca cùng Niếp Vũ vừa nhìn qua đã cho rằng xảy ra chuyện gì.
Lộ Dao xua tay: "Không có chuyện gì lớn.”
Tuyết Ca gọi Linh Lan, Chung Như Nghênh, La Hội An đang ở phòng thí nghiệm ra, Lộ Dao lại giải thích muốn làm hoạt động hộp bánh Trung thu.
Thế giới Vô Thường của hai mươi năm trước rất gần với thế giới của Lộ Dao, thế giới này cũng đã qua Trung thu.
Chung Như Nghênh lớn tuổi nhất, khi còn bé đã từng ăn bánh Trung thu, bây giờ chỉ còn sót lại một chút ký ức không rõ ràng lắm.
La Hội An, Vệ Huyên và Nhiếp Vũ đã nghe nói về việc ăn bánh Trung thu vào Trung thu từ thế hệ trước. Tuyết Ca, Linh Lan ở trong phòng nghiên cứu cũng từng nghe nói nhưng đều chưa từng nếm thử.
Vẻ mặt hổ con lại mơ hồ, hoàn toàn chưa từng nghe nói đến Tết Trung thu.
Bạn cần đăng nhập để bình luận