Cửa Hàng Kinh Doanh Ở Dị Giới

Chương 265: Bà chủ thật hài hước 2

Đỗ Mạn Ninh buông máy tính bảng xuống, kéo Lộ Dao ra khỏi những suy nghĩ xa xôi: "Bà chủ, tôi muốn làm một bộ móng trông giống như là móng tay của người cá. Kiểu dáng không cần phải quá lố, cũng không cần có ma pháp, nhưng có thể đặc biệt một chút thì càng tốt."
Lộ Dao buông giấy bút, suy nghĩ một chút: "Có một kiểu tôi vẫn chưa từng làm ở đây, làm ra hẳn là sẽ phù hợp với yêu cầu của cô. Muốn thử một chút không?"
Vừa nghe nói là kiểu dáng chưa từng làm qua, Đỗ Mạn Ninh liền vô cùng hứng thú: "Tôi muốn làm!"
Lộ Dao lại trao đổi một chút với cô ấy, xoay người đi chọn màu phải dùng để sơn móng, một ít nguyên liệu phối kèm và công cụ chuyên dùng.
Người cá thích biển lớn, ở nơi dưới đáy biển mà ánh mặt trời có thể chiếu vào.
Đáy biển được bao phủ bởi những vỏ sò và viên đá màu sắc đẹp đẽ, có những đàn cá màu sắc rực rỡ thong thả bơi lội.
Lộ Dao đánh bóng móng tay cho người cá xong, sơn lên lớp sơn bảo vệ móng rồi chiếu khô, lấy ra nước sơn móng tay mắt mèo màu vàng để sơn lớp nền, dùng nam châm vẽ ra vầng sáng đẹp mắt ở quanh rìa móng, sau đó dùng nước sơn màu xanh trong suốt sơn một lớp mỏng lên, chồng lên từng lớp, làm bóng lớp màu xanh.
Lớp nền màu vàng bị bao phủ bởi màu xanh trong suốt, tựa như đáy biển được ánh mặt trời chiếu vào, bên ngoài nổi lên những quầng sáng nhỏ nhoi đẹp mắt.
[Thành công bán ra một phần blind box đồ uống nóng, nhiệm vụ đầu tiên hoàn thành! Giá trị nhân khí + 1, danh mục blind box + 1.]
Lộ Dao đang cúi đầu tìm công cụ, nghe thấy nhắc nhở liền dừng lại.
Gia tăng danh mục đã đến rồi, có thể suy xét phương hướng sản phẩm blind box khác.
Thế giới kia rất tối, nguyên nhân không giống như bị mất điện, có lẽ công cụ chiếu sáng cũng có thị trường.
Nhưng vẫn có hạn chế một phần blind box không thể vượt qua năm trăm gram, có lẽ sẽ phải mở thêm một loạt danh mục đồ ăn.
[Ngài có nhiệm vụ mới! Bán năm mươi phần blind box, thưởng năm mươi điểm giá trị nhân khí, danh mục blind box + 1.]
Trên mặt Lộ Dao không lộ ra bất cứ cảm xúc gì, tiếp tục làm móng, tìm được công cụ, rồi lại lấy ra một hộp gel đắp móng định hình, đây là nhân vật chính ngày hôm nay.
Cô dùng dao nhỏ nạo ra một miếng gel nhỏ, đắp lên móng tay của Đỗ Mạn Ninh, đổi cây chạm vào nắn hình.
Chỉ thấy cô dùng mấy động tác vô cùng đơn giản, một đống gel đắp móng định hình ngay lập tức biến thành một con sứa vóc dáng uyển chuyển, nhẹ nhàng vươn ra xúc tu trong suốt.
Lộ Dao dùng công cụ nhỏ điều chỉnh qua lại nếp uốn của con sứa, xúc tu chuyển động khắp hướng, nắn hình xong liền chiếu đèn, rồi đổi sang cọ vẽ mềm, sơn một lớp nước sơn màu tím nhạt lên mặt ngoài của con sứa.
Sau khi bọc móng ma pháp xong, màu tím xanh trên móng phản chiếu lẫn nhau, dần thay đổi lộ ra vầng sáng màu vàng nhạt.
Cuối cùng cô còn phủ thêm một lớp phấn vàng ở mặt trên, vẫy vẫy đầu ngón tay, ánh sáng nhỏ bé lập loè, tựa như giấc mộng.
Đỗ Mạn Ninh giơ ngón tay lên nhìn một lúc, trên mặt hiện lên nụ cười: "Một con sứa nhỏ thật đáng yêu. Tôi cũng rất thích bạch tuộc nhỏ, sò biển nhỏ, bà chủ làm hết giúp tôi đi."
Bạch tuộc, sò biển đều là đồ ăn mà người cá yêu thích, Lộ Dao cảm thấy lời này nghĩ lại thì có hơi khủng bố, nhưng lại rất có hiệu ứng hài hước, đồ ăn yêu thích đều phải xuất hiện trên bộ móng của bản thân.
Sò biển thì còn ổn, làm bạch tuộc trên móng tay, vẫn phải gel đắp móng định hình để nắn hình, để làm cho dễ thương một chút, thì phải tốn một chút công sức.
Lộ Dao tập trung, làm ra một thế giới biển sâu ở trên ngón tay của Đỗ Mạn Ninh, bạch tuộc, sò biển, ốc biển, sao biển, cá bơi, khóm san hô… Lớp sơn nền chuyển từ màu xanh tím đến đến tím đỏ, đỏ xanh, xanh cam, thay đổi khó lường, hoàn toàn không giống nhau.
Khép mười ngón tay lại, chính là một bức tranh biển sâu vừa đẹp đẽ lại nguy hiểm.
Đỗ Mạn Ninh khẽ vuốt bề mặt móng tay, có chỗ nhô lên rõ ràng, nhưng nhìn qua cũng không khoa trương, thiết kế và phối màu hoàn mỹ phù hợp với tất cả các điểm thẩm mỹ của cô ấy.
Cô ấy không nhịn được hỏi: "Chẳng lẽ cô đã từng xuống đáy biển?"
Nếu không thì sao có thể làm ra một bộ móng chân thực vừa gần tương tự biển sâu lại vô cùng đáng yêu như vậy?
Lộ Dao lắc đầu: "Không có, có điều đã từng xem một ít phim phóng sự và tài liệu liên quan."
Đỗ Mạn Ninh không biết phim phóng sự là cái gì.
Bạn cần đăng nhập để bình luận