Cửa Hàng Kinh Doanh Ở Dị Giới

Chương 676: Kỹ năng bị động của bà chủ 5

Kỹ năng bị động của bà chủ 5
Từ nương tử quay về Yên Chi Lâu, tâm trạng của nàng hiện tại rất vui sướng, trong tay còn cầm theo mấy cái giỏ mây đã cầm ra ngoài vào buổi chiều. Nàng đi ngang qua trước mặt cửa hàng rồi mở cửa hông vào sân sau.
Ban đầu Yên Chi Lâu là một tòa nhà có kèm cửa hàng mặt tiền, diện tích của sân sau cũng rất lớn lại có sẵn giếng nước trong nhà.
Từ nương tử mua xong thì dọn dẹp cửa hàng mặt tiền để bán son phấn còn sân sau dùng để ở.
Sân sau cũng chính là chỗ để chế tạo son phấn. Để đảm bảo không bị người khác ăn cắp phương pháp bí truyền nên nàng cũng không thuê thêm người.
Từ nương tử vừa vào cửa thì thấy Tô Tô đang phơi nguyên liệu trong sân.
Nghe thấy âm thanh "kẽo kẹt" thì Tô Tô ngẩng đầu nhìn lên: "Nương đi đâu vậy?"
Nàng ấy ngừng một chút rồi lại hỏi: "Nương gặp được chuyện tốt gì à?"
Từ nương tử vẫn luôn giữ nụ cười trên mặt từ khi vào cửa.
Chính xác là từ lúc đi ra khỏi rạp chiếu phim thì nàng luôn giữ khuôn mặt tươi cười.
Từ nương tử đi nhanh đến trước mặt của Tô Tô, tiện tay cầm lấy một cái mẹt ở gần rồi kéo ghế ngồi xuống. Nàng mở ra tấm vải đắp bên trên, nói bằng một giọng vô cùng hào hứng: "Tô Tô, hôm nay nương đi gặp một người rất giỏi, nàng ấy còn tặng nương một vài thứ rất hay. Con nhất định sẽ thích."
Tô Tô nghe thế thì thay đổi sắc mặt: "Nương, có phải là nương lại đi gọi bà mối không?"
Sức khỏe của Tô Tô không tốt từ bé, cứ hai ba ngày lại phải uống thuốc dưỡng bệnh. Phụ thân nàng ấy lại mất sớm nên chỉ có thể sống với mẹ mình. Mặc dù không lo áo cơm nhưng lại mang tiếng không tốt. Hiện tại nàng ấy đã qua mười bảy tuổi nhưng còn chưa tìm được nhà chồng.
Hai năm gần đây Từ nương tử rất lo lắng về chuyện này, còn thường thưởng khóc thầm vào đêm. Sau này nàng còn im lặng dùng nhiều tiền để mời bà mối giới thiệu thanh niên thích hợp nhưng vẫn không được gì.
Kết quả, không biết vì sao chuyện này lại bị truyền ra ngoài mấy nhà xung quanh rồi trở thành chuyện cười trong miệng người khác.
Từ đó Tô Tô cũng không muốn ra ngoài nữa, nàng ấy đối với chuyện kết hôn cũng hơi bi quan.
Khuôn mặt vui sướng của Từ nương tử lúc này rất giống với lúc nghe được bà mối nói có một vị tú tài thích Tô Tô cho nên trong lòng của Tô Tô rất e ngại.
Nghĩ lại thì những bà mối được Từ thị mời đều phải dùng rất nhiều tiền bạc và đồ son phấn đắt tiền nhưng lại chả giới thiệu được người nào tốt.
Những người đàn ông được bà mối giới thiệu đều là loại chẳng ra sao, nếu không cũng sẽ không truyền ra thành chuyện cười.
Từ nương tử lấy ra một vài thứ trong giỏ tre rồi đưa cho Tô Tô giống như là đang đưa tặng một vật quý trọng: "Chuyện đó không vội, con nhìn thử mấy loại son phấn này trước đi, tốt hơn sản phẩm của Yên Chi Lâu chúng ta rất nhiều."
Sau khi ký xong khế ước hợp tác, Lộ Dao đã tặng một bộ đồ trang điểm mini cho Từ nương tử và Trần Liên Liên. Bên trong có phấn nền, bảng màu mắt, phấn má hồng, son môi, bút kẻ mi, phấn phủ, dầu tẩy trang, một bộ cọ trang điểm bảy cây, bông tẩy trang, lại còn thêm một bộ nước hoa mini ba lọ.
Từ nương tử và Trần Liên Liên vui đến quên trời quên đất, không quan tâm việc các nàng có thể trang điểm đẹp hay không. Chỉ cần nhìn thấy những loại son phấn này thì tâm tình của các nàng đều không thể khống chế được mà trở nên sung sướng.
Nói một câu hơi có vẻ thất lễ thì hai bộ đồ trang điểm trước mắt này chính là những loại son phấn tốt nhất ở triều Đại Vũ lúc bấy giờ.
Đến cả những nương nương ở trong cũng còn chưa chắc dùng được loại sản phẩm tốt như các nàng có thì sao mà không vui được?
Tô Tô nhìn đến cái hộp và mấy cái chai kỳ lạ trên bàn dài thì ban đầu vẫn nghi ngờ. Nàng ấy lại nghe được lời nói khen chất lượng của nó tốt hơn Yên Chi Lâu của Từ nương tử thì trong lòng lại càng cảm thấy không đồng ý.
Cho đến khi Từ nương tử mở ra từng món thì vẻ mặt của Tô Tô mới dần dần thay đổi: "Nương, đây là son phấn của cửa hàng nào vậy? Sao có thể làm được như thế... như thế..."
Nàng ấy cầm lấy bảng màu mắt trong tay của Từ nương tử, dùng ngón tay quệt một chút phấn rồi lau lên cổ tay để cảm nhận - chất của phấn cực kỳ mịn, trơn trượt, dễ dàng lên màu lại còn có một mùi thơm thoang thoảng, đúng là loại son phấn tốt nhất.
Từ nương tử đau lòng: "Ôi, con tiết kiệm chút, mấy cái này dùng hết là không có nữa đâu. Nương cũng ngại đi xin thêm lần nữa lắm."
Bạn cần đăng nhập để bình luận