Cửa Hàng Kinh Doanh Ở Dị Giới

Chương 607: Của cải của Lộ Dao 2

Để mở rộng sức tuyên truyền, cô đã tạm ngừng tất cả trailer và quảng cáo cùng kỳ lại, quảng cáo của bánh Trung thu và hai bộ phim mới được phát xen kẽ và lặp đi lặp lại với nhau.
Trình tự phát của hai màn hình không giống nhau, đồng thời nội dung phát phát ta cũng khác nhau, rất thích hợp cho việc tuyên truyền tin tức ở quy mô lớn nhất.
Lộ Dao bước ra từ cánh gà thì Cẩu Tử đã đến.
Mặc dù có tên riêng nhưng bình thường Lộ Dao và nhân viên của cửa hàng đã quen gọi biệt danh của cậu bé.
Bản thân Cẩu Tử cũng đã quen với biệt danh này, cậu bé vừa đặt chân đến thì không lâu sau Điệp Thất cũng đến.
Dịp Trung thu này, hộp bánh Trung thu là một đợt buôn bán lớn của rạp chiếu phim, đến lúc đó có thể quầy bán đồ ăn vặt sẽ rất bận rộn nên Lộ Dao đã gọi Điệp Thất đến giúp.
Tuyên truyền đã hơi lạc hậu, hôm nay cô muốn bày biện năm hộp bánh Trung thu trong tủ trưng bày.
Lộ Dao đưa bảng thiết kế cho hai người họ, bảo họ bày biện bánh Trung thu theo bản thiết kế là được.
Cô lại lấy ra một chiếc kệ điểm tâm hình lồng chim vô cùng xa hoa, đặt ở vị trí dễ thấy nhất bên cạnh tủ trưng bày.
Khách hàng đi từ ngoài cửa vào chỉ cần ngẩng đầu lên là sẽ thấy ngay.
Hoa tươi tô điểm thêm cho vẻ ngoài rực rỡ chiếc lồng chim màu vàng, mỗi tầng đều rải đầy đá quý và giao châu sáng lấp lánh, năm hộp bánh Trung thu được chia thành các tầng khác nhau, nắp hộp mở ra được đặt sang một bên, từng phong cách khác nhau của các hộp bánh thi nhau khoe sắc.
Điệp Thất thấy bà chủ bỗng nhiên lấy ra một cái kẹp xinh đẹp như thế thì ánh mắt sắp không chuyển động được nữa: “Bà chủ, số đá quý và giao châu rải trong cái lồng này đều là hàng thật hết sao?”
Lộ Dao liếc sang: “Nhìn ra được sao?”
Điệp Thất cười hi hi: “Ta có thể nhìn ra đấy. Bà chủ à, cái lồng này có bán không?”
Lộ Dao gật đầu: “Nếu như có người hỏi đến thì có thể.”
Điệp Thất trở nên hứng thú: “Chiếc lồng này bán chung với bánh Trung thu thì bao nhiêu tiền?”
Lộ Dao sờ cằm, không chắc chắn lắm hỏi ngược lại: “Hai mươi lượng bạc thì sao?”
Điệp Thất mỉm cười: “Đây quả thật là tặng không cho người ta đấy, chúng ta có thật là đang kiếm tiền không?”
Không nói đến số điểm tâm vô cùng đẹp đẽ kia, chỉ riêng kỹ thuật của chiếc lồng này thôi, thêm vào đó là số đá quý trân châu được rải ở các tầng đều là đồ cao cấp, cộng hết vào cũng không biết bao nhiêu tiền nữa.
Bình thường trông bà chủ rất thông minh, sao đột nhiên lại không biết tính toán như vậy rồi?
Lộ Dao vò đầu: “Vậy theo ý cô thì giá bao nhiêu mới hợp lý?”
Điệp Thất bảo Cẩu Tử mang bàn tính sang, rồi lại hỏi Lộ Dao: “Bà chủ có biết giá chế tạo một chiếc lồng chim là bao nhiêu không? Số đá quý mỗi của mỗi lồng chim có giống nhau không?”
Lộ Dao lấy bản vẽ ra cho nàng ấy xem, nói không rõ ràng: “Có lẽ không khác nhau lắm.”
Điệp Thất nhận lấy nhìn qua một lần, càng nhìn càng cảm thấy quá đáng.
Trên giấy là bản thiết kế của cái kệ hình lồng chim, còn ghi chú lại quy cách một cách tỉ mỉ, bên cạnh còn ghi lại số lượng nguyên liệu cần dùng: Lồng chim cần một cân quặng sắt cao cấp, đá quý trải dưới mặt cần ba cân đá thừa, một cân trân châu, hai cân hoa Vĩnh Sinh…
Điệp Thất ngẩng đầu nhìn Lộ Dao, muốn nói gì đó nhưng lại thôi.
Nàng ấy quản lý công việc trong Lăng Tiêu Các nhiều năm, số đá quý ngọc trai qua tay nàng ấy đếm không xuể nhưng nàng ấy chưa từng thấy điệu bộ ngang tàng như vậy bao giờ.
Trong nhà có mỏ sao?
Điệp Thất: “Bà chủ à, loại lồng chim như vậy chúng ta còn bao nhiêu thế?”
Lộ Dao: “Nguyên liệu vẫn còn, có thể làm ra nhiều. Lần trước làm ra vẫn còn dư lại vài cái.”
Điệp Thất nuốt nước bọt, đưa bảng thiết kế lại cho Lộ Dao, cúi đầu điên cuồng kéo bàn tính: “Theo ta thấy thì lồng chim của chúng ta cứ định giá một trăm lượng vàng một chiếc, giới hạn bán ra ba chiếc, ngươi thấy thế nào?”
Lộ Dao đang tính thử một trăm lượng vàng là bao nhiêu: “… Có giống cướp tiền quá không đấy?”
Điệp Thất khó xử suy nghĩ thêm một lúc, kiến nghị nếu muốn bán ra với gia hai mươi lượng bạc thì không cần rải đá quý và trân châu bên trong lồng.
Cách bán hàng tặng không không cần đền đáp này sẽ khiến lòng tham của một số người lớn hơn.
Sau khi suy nghĩ Lộ Dao quyết định dùng ý kiến này.
Bạn cần đăng nhập để bình luận