Cửa Hàng Kinh Doanh Ở Dị Giới

Chương 835: May mà em đã đến đây 8

May mà em đã đến đây 8
[Hệ thống nhắc nhở: Tiến độ nhiệm vụ hiện tại là mười ba phần trăm.]
Lộ Dao thầm nghĩ về nhiệm vụ mới, xây dựng một công trình mang tính biểu tượng ở trung tâm thành phố trong vòng một tháng. Đây quả thực là một bước nhảy vọt từ 0 lên 100, cô cũng không còn tâm trạng để mỉa mai.
Lộ Dao tạm thời không suy nghĩ đến nhiệm vụ này, toàn tâm toàn ý dẫn hai giáo viên mới tới làm quen với quy trình học bổ túc.
Ngoại trừ Đỗ Thu Linh và Hồ Tiêu, những vị khách đã hẹn trước trong những ngày gần đây đều không có vấn đề gì quá lớn, Lộ Dao chia ra thay phiên đưa Bạch Di và Tạ Mạc Lâm đi.
Ngày hôm sau, Lộ Dao nhận lời mời đến làm khách ở nhà Đỗ Thu Linh.
Tạ Mạc Lâm và Đỗ Thu Linh không chỉ là bạn học, hai nhà còn có mối quan hệ riêng tư thân thiết từ lâu đời.
Tạ Mạc Lâm nghe nói về mục đích chuyến đi lần này của Lộ Dao, gọi điện cho Đỗ Thu Linh, sau đó chủ động lái xe đưa Lộ Dao đến nhà cũ của nhà họ Đỗ.
Bọn họ nán lại trong căn biệt thự cổ của nhà họ Đỗ hai giờ, sau đó lại đến căn nhà Đỗ Minh Nghiêu từng ở khi còn sống.
Trở lại Trung tâm bổ túc trẻ em, Lộ Dao chui vào phòng thí nghiệm, mất mấy giờ để bổ sung từng chút một manh mối đã thu hoạch được vào chìa khóa tâm linh của Đỗ Thu Linh.
Sáng hôm sau, lại đến thời gian bổ túc của Hồ Tiêu.
Lộ Dao đến viện nghiên cứu đón Hồ Tiêu, rồi được dẫn lên tầng ba ngồi chờ như thường lệ.
Trịnh Tư Dao dẫn Lộ Dao, định đến quán cà phê uống ly cà phê, ăn thêm chút gì đó.
Trên hành lang, một đội nghiên cứu viên đưa theo một người đàn ông cao lớn tay chân đeo xiềng xích đi ra từ góc rẽ.
Trịnh Tư Dao lập tức kéo Lộ Dao tránh sang một bên.
Hai bên lướt qua nhau, đôi mắt X rũ xuống, nghe thấy giọng nữ ở phía sau: “Người này là ai vậy?”
Một giọng nói khác có chút kinh ngạc: “X đó, cô không đọc tin tức sao?”
Khoảng cách xa dần, giọng nữ ở phía sau nói cái gì đã không còn nghe rõ nữa.
Trong mắt X hiện lên một tia hứng thú, vậy mà gặp được một người không có siêu năng lực.
---
Hai mươi phút sau, Lộ Dao nhận được Hồ Tiêu như ý muốn.
Sắc mặt Hồ Tiêu hơi tái nhợt, hai mắt thâm đen, trông rõ ràng không có tinh thần như trước.
Lộ Dao hỏi: “Đã bắt đầu làm thí nghiệm rồi à?”
Hồ Tiêu mệt mỏi lắc đầu: “Vẫn chưa. Nhưng cũng sắp rồi.”
Lộ Dao im lặng một lúc: “Tôi đã điều chỉnh phương án học bổ túc của cậu, góc nhìn hôm nay sẽ hơi khác một chút.”
Trong đầu Hồ Tiêu hiện lên hình ảnh livestream ngày hôm trước, trong mắt hiện lên một tia u ám: “Ừ.”
“Có phải cậu gặp phải chuyện gì không?” Trong lòng Lộ Dao có chút không yên.
Hồ Tiêu liếc nhìn cô, trong mắt cô gái lộ rõ vẻ lo lắng.
Cậu lắc đầu, vô thức chuyển đề tài: “Không có gì. Hôm trước có một vật thí nghiệm vô cùng đặc biệt được chuyển đến viện nghiên cứu, chúng tôi được xem livestream.”
Quả nhiên Lộ Dao cảm thấy hứng thú: “Vật thí nghiệm gì? Còn livestream?”
Hồ Tiêu: “Kiểm tra giá trị năng lực. Vật thí nghiệm đó tên là X, chính là người chúng ta gặp khi ra ngoài vào ngày hôm đó.”
Lộ Dao nhớ lại chiếc xe bọc thép hạng nặng mà cô gặp được ở tầng một của viện nghiên cứu ngày hôm đó.
Thì ra người đó chính là người đàn ông gặp được ở hành lang hôm nay.
Hồ Tiêu nhận ra dường như bà chủ không biết chuyện của X, vì vậy để làm nền cho buổi livestream của An Yến và X, cậu đã kể lại rất nhiều chuyện về X.
Thấm thoát, hai người đã về đến Trung tâm bổ túc.
Lần bổ túc thời thơ ấu thứ ba của Hồ Tiêu, bắt đầu.
---
Phố mua sắm, cửa hàng Lông Xù.
Cơ Chỉ Tâm vừa mới hoàn thành công việc của nhân viên nối dây, đi xuống từ phòng câu cá, gọi một ly cà phê.
Vốn dĩ cậu ta muốn ngồi bên cửa sổ, núi xanh ngoài cửa sổ bị tuyết bao phủ, những vị khách khác cũng cảm thấy hiếm lạ, nên không còn chỗ trống, đành phải ngồi ở góc.
Hải cẩu voi phương Nam đưa cà phê tới, Cơ Chỉ Tâm bưng lên uống một ngụm, kiểm tra tin nhắn trong điện thoại.
Xử lý xong tất cả liên hệ công việc, cậu ta mở biểu tượng trò chuyện nhóm của hậu bối nhà họ Cơ ra.
Hôm nay trong nhóm đặc biệt sôi nổi, đã gửi cả mấy trăm tin nhắn.
Cơ Chỉ Tâm nhẫn nại lướt lên từng cái một, thì ra lại là Cơ Chỉ Huân bắt đầu câu chuyện.
Cô ta nói trong nhóm, người trẻ đã rời khỏi núi thần.
Một viên đá kích thích hàng ngàn cơn sóng, trong nhóm bắt đầu điên cuồng gửi tin nhắn.
Cơ Chỉ Thanh, Cơ Chỉ Hương, Cơ Chỉ Nhạc hâm mộ đến điên rồi, trong lời ngoài lời đều là nịnh nọt.
Cơ Chỉ Huân hơi bối rối, trực tiếp gửi một bức ảnh vào trong nhóm.
Qua vài giây, lại nhanh chóng thu hồi.
[Cơ Chỉ Nhạc: Này này này này!!!]
[Cơ Chỉ Hương: Cái gì vậy? Chưa kịp nhìn rõ đã biến mất rồi!]
[Cơ Chỉ Thanh: Huân Huân, em có thể xem lại không?]
Cơ Chỉ Tâm nhanh tay lẹ mắt, lưu lại được trước khi cô ta thu hồi.
Mở ra nhìn kỹ, lông mày hơi nhướng lên.
Đây chính là người trẻ?
Hình dáng nhìn có chút…
Bạn cần đăng nhập để bình luận