Cửa Hàng Kinh Doanh Ở Dị Giới

Chương 689: Nói không thành có 1

Nói không thành có 1
Xe taxi dừng ở ngã tư, Cao Tư xuống xe đầu tiên, Cao Mộng, Lưu Đường, Văn Bân theo sau, bốn người đứng ngơ ngẩn ở ven đường.
Lưu Đường chỉ vào phố thương mại ở con đường nhỏ: “Đây là nơi làm việc à?”
Vùng ngoại ô không có dân cư sinh sống, xa xa chỉ có một dãy nhà lụp xụp thưa thớt bị che khuất bởi khe núi um tùm cỏ dại, cả bốn người đều không chắc chắn lắm.
Cao Tư lấy điện thoại ra, sau khi xác nhận định vị trên điện thoại, anh ta bước xuống đường nhỏ: “Đi xuống xem thử xem.”
“Ở đây hoang vu quá, thật sự là nơi làm việc à?” Sắc mặt Văn Bân rất khó coi, bước hai bước rồi dừng lại: “Anh Cao, hay là anh gọi lại chị Trần đi, có phải chị ấy cho sai địa chỉ rồi không?”
Cao Tư vẫn bước xuống dưới: “Tới cũng tới rồi, cứ đi xuống xem thử trước đã.”
Văn Bân không muốn đi tiếp: “Anh Cao, em nói luôn vậy, hai ngày trước có người tìm em, nói em đi theo họ làm việc. Bọn họ nhiều việc quá nên lo không xuể. Lúc đó em không trả lời ngay, cứ tưởng rằng có thể ổn định ở đây. Nhưng bây giờ xem ra là không được rồi, em không đi nữa.”
Cao Mộng và Lưu Đường cũng hoang mang, nhưng không ai nói câu nào.
Kể từ khi nhóm của bọn họ được lập ra, công việc kinh doanh không được ổn định là mấy, xuất hiện tình huống thế này cũng không nằm ngoài dự đoán.
Chỉ là không ngờ rằng lúc khó khăn nhất lại không sao, bây giờ khó khăn lắm mới tìm được một nơi có thể ổn định thì nhóm lại không đồng lòng.
Cao Tư khuyên bảo Văn Bân, khi Trần Vũ Đồng giới thiệu nơi này đã nhắc đi nhắc lại rằng công việc này rất khó tìm, nên hãy đến gặp bà chủ trước rồi hãy quyết định sau.
Nhưng Văn Bân nhìn con đường hoang phế ở dưới con đường nhỏ, anh ta cảm thấy thật buồn cười, sau đó xoay người đi về phía đường cái, cũng chẳng quay đầu lại: “Em không đi, mọi người cứ đi đi.”
Văn Bân đi đến phía đối diện với nơi bọn họ xuống xe, đứng đối diện với ba người còn lại, sắc mặt đờ đẫn.
Đúng lúc xe taxi chạy tới, anh ta vẫy tay gọi lại, ngồi lên xe rồi rời đi.
Cao Mộng và Lưu Đường nhìn Cao Tư, ánh mắt vừa hoang mang vừa bất lực.
Cao Tư lắc đầu, gọi hai người họ: “Tôi tin tưởng chị Trần, đi nhìn thử xem.”
Cao Mộng và Lưu Đường cũng cảm thấy đã tới rồi, ít nhất phải đi nhìn một cái.
Lỡ như, thật ra bọn họ đã tìm sai chỗ thì sao?
Nói không chừng nơi làm việc thật sự là ở một toà nhà văn phòng nào đó ở khu nội thành, anh Cao nhận sai định vị rồi.
Ba người đi dọc theo lối đi vào phố thương mại, bỗng nhiên Cao Mộng kéo vạt áo của Cao Tư, cao giọng nói: “Anh, mau nhìn kia! Ở bên kia có một hàng siêu xe luôn!”
Cao Tư và Lưu Đường cùng nhìn qua, ai ai cũng ngạc nhiên.
Nơi rừng núi hoang vắng lại có bốn năm chiếc xe hơi cao cấp đậu song song, cực kỳ kỳ lạ.
Sau đó bọn họ phát hiện, ở hai bên con phố cũ nát này có bốn, năm gian cửa hàng treo bảng hiệu mới tinh, gọn gàng sạch sẽ, cứ như là đang kinh doanh thật vậy.
Nhưng tên cửa hàng đều kết thúc bằng chữ “Lộ Dao”, mà trên đường lại không thấy vị khách nào, giữa thanh thiên bạch nhật lại có cảm giác sởn gai ốc.
Lưu Đường lùi về sau: “Anh Cao, ở đây kỳ lạ quá.”
Đúng lúc Cơ Phi Mệnh bước ra từ cửa hàng Blind Box, nhìn thấy mấy người Cao Tư đang đứng ngơ ngẩn ở đường cái thì chủ động đi qua đó: “Các ngài có việc gì à?”
Cao Tư trình bày ý định của nhóm, Cơ Phi Mệnh đến rạp chiếu phim gọi Phó Trì ra.
Ba người Cao Tư biết rằng định vị điện thoại không sai, người mời bọn họ thật sự ở nơi đây.
Phó Trì vừa đánh giá ba người họ vừa đi từ từ tới: “Không phải nói có bốn người à?”
Cao Tư hơi xấu hổ: “Nhà người bạn kia có việc nên phải về quê thăm, nên chỉ có ba chúng tôi tới đây.”
Phó Trì không nghĩ nhiều, chỉ cần có thể làm việc thì ba bốn người cũng được, anh ta giải thích: “Bà chủ ra ngoài có việc, còn chưa về. Mọi người đi ký hợp đồng với tôi trước đã, vừa lúc có bộ phim đang cần biên tập.”
Lộ Dao biết hôm nay nhóm Cao Tư sẽ đến, trước khi ra ngoài cô đã giao khế ước có liên quan tới công việc cho Ambrose của tiệm nail.
Trước khi thăng cấp, đại pháp sư chiêu hồn từng là con người đã sống mấy chục năm, khá hiểu biết về các khế ước mà Lộ Dao soạn ra.
Để không làm ba người này sợ hãi, đại pháp sư chiêu hồn còn biến hình thành hình dạng khi còn là Nhân tộc.
Nhận được thông báo của Phó Trì rằng anh ta sắp đưa ba con người tới để ký khế ước, nhóm nhân viên trong cửa hàng đều muốn xem chuyện vui. Hối Hối hoá thành một shota nhỏ giống y Lộ Dao, hai yêu tinh song sinh trốn vào trong quần áo của đại pháp sư chiêu hồn.
Ba người Cao Tư ký hợp đồng trong sự hoang mang.
Nhân viên tiệm nail và khách hàng trong cửa hàng đều mặc đồ cosplay, tuy họ không thể nhận ra nhân vật mà họ đang hoá trang, nhưng trong đó có vài người cosplay đẹp đến mức không rời mắt được.
Bạn cần đăng nhập để bình luận