Cửa Hàng Kinh Doanh Ở Dị Giới

Chương 527: Ngươi thật lỗ mãng! 1

Vào buổi tối, rạp chiếu phim đóng cửa để bảo trì.
Phố thương mại bên này vẫn là giữa trưa, Lộ Dao cũng giống như trước kia trở về kiểm tra các cửa hàng trước.
Xác định bốn cửa hàng nhỏ khác đều đang hoạt động bình thường, cô mới đến cửa hàng Lông Xù tìm Cơ Chỉ Tâm.
Cơ Chỉ Tâm ngồi ở một cái bàn trong góc nhà hàng nhỏ, trước mặt bày một cái laptop.
Toàn bộ phạm vi phố thương mại thực sự có vùng phủ sóng tín hiệu mạng, nhưng chỉ các khu vực không có không gian khác nhau của cửa hàng mới có thể nhận được.
Nhưng có lẽ vì Vùng đất của những giấc mơ vốn dĩ có liên quan đến thế giới của Lộ Dao, họ có một mạng lưới đặc biệt kết nối với thế giới bên ngoài, Lộ Dao ném máy tính ở cửa hàng đồ ăn nhanh, nhân viên cửa hàng cũng có thể sử dụng.
Ngoài chủ tiệm và cửa hàng đồ ăn nhanh thì tất cả các thông tin được nhân viên cửa hàng còn lại gửi đều được giám sát bởi hệ thống, cộng với các hạn chế về hợp đồng bảo mật, sẽ không có bất kỳ thông tin nào về phố thương mại bị rò rỉ.
Lúc này Cơ Chỉ Tâm đang liên lạc với người quen trước kia, đàm phán giá của bộ phim mà Lộ Dao muốn.
Lộ Dao chào hỏi, ngồi xuống đối diện cậu ta: "Nói chuyện thế nào rồi?”
Hải cẩu voi phương Nam đưa một cốc mận chua ướp lạnh cùng với một đĩa sashimi thịt nguội, quả thật Lộ Dao có hơi đói, sờ sờ cái đầu tròn lông xù của hải cẩu nhỏ mới cầm đũa lên.
Cơ Chỉ Tâm ngẩng đầu: "Bên kia mở giá cao hơn ngân sách của chúng ta một chút, vẫn đang nói tiếp."
Lộ Dao: "Cao bao nhiêu?”
Cơ Chỉ Tâm: "Đối phương đòi giá năm triệu, tôi thấy có thể trả trong vòng hai triệu.”
Lộ Dao cầm lấy thìa bên cạnh khay cơm chuẩn bị ăn nhím biển: "À, vậy mà là cao một chút sao?"
Trung tâm mua sắm quần áo, mặc cả giảm một nửa giá cũng không là gì cả.
Cơ Chỉ Tâm: "Hai, ba năm trước, chi phí bộ phim tiên hiệp nhỏ, lúc ấy ra mắt cũng không có thủy quân gì, bây giờ còn có cái giá này đã là không tệ.”
Lộ Dao nghe được sửng sốt.
Anh trai nhỏ Chỉ Tâm này làm việc còn giỏi hơn ông chú của mình, ở lĩnh vực quen thuộc càng có tự tin để lãnh đạo.
Nếu như chân không bị gì thì cậu ta cũng sẽ không suy sụp trong nhiều năm như vậy.
Lộ Dao tự nhận mình không phải chuyên gia trong lĩnh vực chuyên môn, gật đầu nói: "Nếu có thể đàm phán trả giá xuống thấp hơn thì tôi càng vui hơn. Thực sự rất khó để nới lỏng giá cả một cách thích hợp."
Cơ Chỉ Tâm lắc đầu: "Không được, ngân sách của chúng ta vốn không còn nhiều lắm, mua về còn phải tối ưu hóa phim lần thứ hai, lại là một khoản chi tiêu, chắc chắn phải cố gắng hạ thấp giá nhất một cách có thể. Yên tâm, tôi có thể nói chuyện.”
Chủ tiệm chưa bao giờ nhìn sâu vào các vấn đề, nhưng Cơ Chỉ Tâm và Cơ Phi Mệnh lại biết một ít.
Cô có sự giàu có và bạn bè không thể tưởng tượng được trên tất cả các thế giới, nhưng những điều này kỳ lạ đó lại không thể mang lại cho thế giới này.
Không chỉ vậy, chủ tiệm còn luôn chi tiền của thế giới để điều hành các cửa hàng ở thế giới khác, có thể tiền trong tay khá ít.
Cơ Chỉ Tâm nghĩ bởi vì thiếu tiền, chủ tiệm mới thỉnh thoảng tiết lộ cho một bộ phận nhỏ người trên thế giới về sự tồn tại của phố thương mại.
Nếu không, cậu ta cũng không thể có cơ hội đến cửa hàng Lông Xù.
Cơ Chỉ Tâm sờ sờ chân, trong lòng toát ra một chút ý nghĩ không mấy lạc quan —— may là chủ tiệm còn nghèo, còn có nhược điểm, nếu không lúc này chắc chắn là cậu ta còn đang ở trong gian phòng ngủ tối tăm ở nhà, tự cô lập mình, giống như một xác chết không hồn.
Lộ Dao tin tưởng năng lực của Cơ Chỉ Tâm nên không nói thêm gì nữa, chỉ nói: "Vất vả cho cậu rồi.”
Cơ Chỉ Tâm lắc đầu: "Tôi cũng không nghĩ có một ngày còn có thể làm lại nghề cũ. Hình như những chuyện này thú vị hơn năm năm trước đây.”
Ngày trước cậu ta thích làm việc và có thể dễ dàng lấy được sự thành công trong công việc của mình.
Năm năm sau, bò lên từ mức khởi điểm thấp nhất, xem xét các vấn đề từ quan điểm và ý tưởng để xử lý mọi thứ rõ ràng hơn và kỹ lưỡng hơn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận