Cửa Hàng Kinh Doanh Ở Dị Giới

Chương 152: “Chít chít!” 1

Slime mềm nhũn thành một đống dưới đất, còn mặc một bộ vest nhỏ đuôi tôm màu đen vừa người, chỗ cổ còn cài một cái nơ bướm tinh xảo không nổi bật lắm, đôi mắt trong vắt như nước lễ phép nhìn Harold và Ti Kim.
Không khí im lặng khiến cự long rất luống cuống.
Harold ngẩng đầu nhìn Lộ Dao, không nhận được lời hồi đáp thì lại cúi đầu nhìn Slime.
Slime màu xanh da trời ngoẹo đầu đối mặt với hắn, bỗng nhiên phát ra những âm thanh "chít chít" đáng yêu.
"..." Chẳng hiểu sao Harold lại cảm thấy khó chịu. Hắn giơ chân ra chọc chọc Slime, mặt đầy ý chê bai: "Sao trong tiệm lại có Slime thế này?"
Lộ Dao ngẩng đầu lên đúng lúc trông thấy động tác này, bèn dặn: "Hối Hối là nhân viên mới của tiệm, đừng bắt nạt nó."
"... Hối Hối á?" Ti Kim lặp lại.
Vẻ mặt Lộ Dao cực kỳ vô tội: "Ngày hôm qua vô tình lấy tên cho nó như thế."
Chuyện này còn phải nói từ tối ngày hôm qua lúc Lộ Dao tiến hành huấn luyện tại chỗ với Hối Hối.
Hệ thống bảo Slime rất yếu, lại phần lớn là không có năng lực suy nghĩ. Nó chỉ có một số chỗ không giống đó là hình như có thể nghe hiểu tiếng người, nhưng lại không có năng lực gì hữu dụng. Đảm nhận vị trí nhân viên trong tiệm đúng là hơi gượng ép.
Ban đầu Lộ Dao còn hơi lo lắng. Nhưng trong quá trình học bổ túc, con Slime này lại có biểu hiện cực kỳ ưu tú.
Nó nghe hiểu được lời nói, đọc được chữ viết, còn cố gắng đáp lại yêu cầu của Lộ Dao nữa.
Lộ Dao dạy nó lời lẽ chuyên nghiệp để tiếp khách và thái độ phục vụ. Lần học đầu tiên nó còn hơi lạnh lùng chứ đến lần học thứ ba là đã hoàn toàn bày ra được dáng vẻ chuyên nghiệp rồi.
Mặc dù lời mà nó nói toàn là "chít chít chít", thế nhưng ít nhất thì thái độ cũng cực kỳ nghiêm túc, tốt hơn rất nhiều so với hai con rồng nào đó.
Lộ Dao rất vui vẻ, xoa đầu nó khen ngợi: "Hối Hối thật thông minh!"
Cô thề cô thật sự cảm thấy đứa trẻ này học không tệ nên thuận miệng khen một câu thôi.
Cô chưa từng ngờ được rằng thế mà trên người Slime lại phát ra một luồng sáng chói mắt, tiến hoá thành một con Slime cao cấp tên là "Hối Hối".
Hệ thống nhắc nhở Lộ Dao đặt tên cho Ma vật. Thế là con Ma vật này trở thành người thân của cô luôn.
Lộ Dao bắt đầu cảm thấy bất an. Nhưng sau khi tiến hoá thì bé Slime lại trở nên thông minh hơn.
Hình như nó biết Lộ Dao bị làm khó nên sấn qua cọ cọ vào tay cô. Đôi mắt ánh nước mở to đầy ngây thơ, "chít chít" làm nũng.
Con này đúng là rất biết tỏ vẻ dễ thương, dáng dấp lại đáng yêu, còn giỏi nữa chứ. Lòng Lộ Dao mềm nhũn.
Sau khi tiến hoá Hối Hối vẫn chưa biết nói chuyện, chỉ có thể phát ra tiếng "chít chít". Lộ Dao nghiến răng tiêu hết một trăm nghìn giá trị nhân khí để hệ thống đổi giọng cho nó.
Slime không có giới tính, thế nhưng Hối Hối vừa cất tiếng đã phát ra âm thanh mềm nhũn dễ thương của mấy cậu nhóc.
Hệ thống nói đây là do nó tự lựa chọn. Nếu sau này lại tiến hoá thêm thì có thể sẽ biến thành giọng của thiếu niên.
...
Harold và Ti Kim xệ mặt ngồi hai bên chiếc ghế đệm dài. Chiếc túi chứa đầy con ngươi bọ cạp đỏ bị ném lên bàn, miệng túi lỏng ra khiến mấy con ngươi lăn ra ngoài, còn vương máu.
Trên chiếc ghế đơn bên cạnh có một phù thuỷ tóc dài đang ngồi. Tầm mắt người này hướng về phía mấy con ngươi bò cạp đỏ kia. Trong con ngươi màu nâu lóe lên một tia sáng.
Hối Hối vội vàng cầm giẻ lau tới, cái móng nhỏ ú nú cẩn thận từng li từng tí nhặt con ngươi trên bàn lên, bỏ lại vào trong túi rồi buộc chặt miệng túi, sau đó nhanh nhẹn lau sạch máu.
Nó cất giẻ đi rồi lại đi rửa tay. Sau đó Hối Hối mới từ từ sát lại bên người Lộ Dao, ngước đầu lên nhìn cô.
Lộ Dao bận rộn nên không có tay rảnh, bèn cho cậu ấy một ánh mắt nghiêm túc rồi khích lệ nói: "Hối Hối thật là giỏi!"
Đôi mắt tròn xoe của Hối Hối sáng bừng lên, kêu "chít chít" hai tiếng, móng thịt nhỏ chọc chọc vào nhau xoay vòng vòng.
Cậu ấy chỉ nói chuyện lúc tiếp đón khách thôi, bình thường hay thích dùng tiếng "chít chít" để bày tỏ cảm xúc của mình.
Vẻ mặt Harold và Ti Kim u ám đến đáng sợ. Ánh mắt lạnh như băng bắn thẳng về phía Hối Hối.
Đối mặt với ánh mắt trợn trừng lom lom tràn ngập cảm giác áp bức của cự long, mặt Hối Hối đầy ngây thơ: "Chít."
Harold và Ti Kim: "..."
Chắc chắn tên này cố ý!
Tỏ vẻ dễ thương một cách ác ý, tức chết rồng rồi!
Lộ Dao đang đón tiếp một vị khách tinh linh. Còn một nữ phù thuỷ đang ngồi chờ trên ghế salon nữa. Bọn họ đều đến từ thành phố Eunorton.
Tinh linh nói mình đến tiệm thuốc của Phi Sa mua dược phẩm, biết đến tiệm làm nail nên đã dùng quyển trục truyền tống tới đây.
Hai ngày nay luôn có người sử dụng quyển trục truyền tống từ chỗ khác tới, sau đó chạy thẳng tới tiệm làm nail. Thỉnh thoảng nhiều khách quá còn phải xếp hàng hẹn trước nữa.
Trong lòng Lộ Dao rất vui vẻ. Dưới tác dụng của truyền miệng, khách của tiệm làm nail sẽ càng ngày càng nhiều.
Bạn cần đăng nhập để bình luận