Cửa Hàng Kinh Doanh Ở Dị Giới

Chương 620: Hung thủ chính là người đó! 2

Hung thủ chính là người đó! 2
Khách của cửa hàng đồ ăn nhanh rất thích loại bánh Trung thu mang vị thuốc nhàn nhạt này, cảm thấy dưỡng sinh, có cái có thể trợ ngủ, có cái có thể làm dịu cơ thể và tâm trí, có cái tăng cường thể lực, dưới sự tăng cường của cửa hàng Lông Xù, hiệu quả tăng gấp bội.
Mà khái niệm bánh Trung thu dung hợp nhân vật vừa ra, người hâm mộ phim của triều Đại Vũ cũng đứng ngồi không yên nữa, điên cuồng đặt hàng cho mình.
Bánh Trung thu tròn lại cung cấp mạch suy nghĩ mới cho lão sư của Ngọc Quế Trai, Phùng Vĩnh và Ngọc Cát Từ cũng bắt đầu suy nghĩ bánh ngọt kiểu mới.
...
Trần Vũ Ninh mới sáng sớm đã chạy đi tìm Tạ Húc và Tấn Vương thế tử, tuy hôm qua suýt bị ăn đánh nhưng nhớ đến vẫn chưa xem “Tầm Tiên”, hắn vẫn nhịn không được chống lại áp lực gia pháp đi tìm bạn mình.
Mặt của Tấn Vương thế tử còn thối hơn ba phần so với ngày thường, câu đầu tiên gặp nhau là: “Đừng nhắc bất cứ chuyện gì liên quan đến chuyện của “Sự kiện giết người liên hoàn của đoàn tàu trên biển” với ta!”
Trần Vũ Ninh đưa mắt ra hiệu với Tạ Húc: “Sao vậy?”
Tạ Húc tắt ngúm nụ cười: “Cả đường đều có người bàn luận “Đoàn tàu trên biển”, còn có người nói về hung thủ. Thế tử vẫn chưa xem, sắp phiền chết rồi.”
Trần Vũ Ninh hiểu ra: “Vậy còn chờ gì nữa, đi thôi.”
Điều thú vị nhất của phim trinh thám là tình tiết truy lùng hung thủ rồi nghiệm chứng bàn luận đúng sai lúc công bố đáp án cuối cùng.
Nếu bị lộ tình tiết sẽ mất hết thú vị.
Đến rạp chiếu phim, Trần Vũ Ninh và Tạ Húc quyết định xem lại “Đoàn tàu trên biển” với Tấn Vương thế tử lần nữa, hôm qua xem đến phập phồng lo sợ, vài chi tiết không kịp tìm ra, cuối cùng lại đi xem “Tầm Tiên”.
Ba người nhìn thời gian, trực tiếp mua vé cả hai bộ.
Trần thượng thư nghỉ ngơi, ngọ thiện không thấy Trần Vũ Ninh, nghe hạ nhân hồi báo lại đến rạp chiếu phim ở chợ phía đông với công tử Tả Tướng gia và Tấn Vương thế tử rồi.
Trần thượng thư xụ mặt dùng hết ngọ thiện, không vẽ bản vẽ nữa, sách cũng không đọc, gọi quản gia chuẩn bị xe ngựa.
Chờ khi rạp chiếu phim mở cửa, Trần thượng thư vừa xuống xe ngựa, có người từ sau lưng đi nhanh qua, chắp tay hành lễ với ông ấy: “Đại nhân, ngài cũng đến xem phim?”
Người đến là một quan chép sử của Bộ công, tên là Lý Bác, thuộc hạ của Thượng thư cũ.
Trần thượng thư không hiểu: “Tại sao ngươi cũng đến rạp chiếu phim này?”
Lý Bác nói: “Hạ quan nghe bằng hữu nói rạp chiếu phim mới ra một vở, trong phim có không ít thứ mới lạ, bèn đến xem thử thế cục.”
Sắc mặt Trần thượng thư nghiêm túc: “Ngươi thường xuyên đến đây?”
Lý Bác lắc đầu: “Rất lâu trước kia có nghe nói rạp chiếu phim này mới lạ, kịch ra cũng mới mẻ thú vị. Có điều hạ quan không thích nghe kịch, chưa từng đến, hôm nay là lần đầu.”
Sắc mặt Trần thượng thư dịu lại, cũng hòa nhã hơn chút: “Nếu đã như vậy, cùng vào xem thử.”
Họ đến không đúng lúc, suất đầu tiên đã bắt đầu chiếu rồi, vé của suất thứ hai cũng bán hết sạch, còn chờ nữa thì phải đến buổi trưa.
Nghe nói có phòng chiếu phim tương tự như phòng riêng của tửu lâu, thời gian còn sớm, dư thời gian, hai người trực tiếp đặt phòng mười người.
Lý Bác cảm thấy đơn độc ở chung với Thượng quan nhiều canh giờ rất áp lực, đề xuất gọi thêm vài đồng liêu đến.
Khoảng một tách trà, Lý Bác gọi mấy đồng liêu cùng đến nghỉ ngơi với hắn, đều là tiểu quan dưới trướng.
Nghe nói đến xem phim, họ rất vui vẻ, vào cửa còn nói cười.
Kết quả trông thấy Thượng quan cũng ở đây, từng người hành lễ xong, lén lút trừng Lý Bác.
Tên này chơi xấu, cũng không nói trước một tiếng.
May mà đến kịp lúc, màn hình phía trước cũng bắt đầu chiếu phim, sự chú ý của mọi người lập tức bị hút đi.
Trừ Trần thượng thư ra thì những người còn lại ít nhiều cũng đã nghe nói về rạp chiếu phim, chỉ là xuất phát từ nguyên nhân thế này thế kia nên cũng chưa từng đến.
Mở đầu có một đoạn quảng cáo, còn là quảng cáo bánh Trung thu của lễ Trung thu.
Trần thượng thư chợt nhớ ra, đến đây vốn không phải vì xem phim, mà là đến tóm thằng nghịch tử không màng chính sự.
Bên cạnh có người nhỏ tiếng thì thầm vào tai người kế bên: “Hôm qua đi mua bánh Trung thu, nghe nói Ngọc Quế Trai đã hợp tác với rạp chiếu phim rồi, không ngờ ở rạp chiếu phim mà cũng có thể thấy Ngọc Quế Trai.”
Lúc Lý Bác đi gọi người, Trần thượng thư đã nhìn thấy quảng cáo bánh Trung thu ở khu nghỉ ngơi, còn thấy trailer của tận mấy bộ phim, trong lòng cũng có rất nhiều băn khoăn và suy xét, trong đó thứ hấp dẫn ông ấy nhất là đoàn tàu trên biển.
Sau khi quảng cáo kết thúc, lại đến một đoạn kiến thức về các quy định an toàn.
Lý Bác thấy rồi không nhịn được nói: “Cách này hay, nếu chúng ta cũng có thể có một bức tường tuyên cáo thế này, ngày thường chấp hành pháp lệnh đặt một tác phẩm nghệ thuật, sau này người không biết chữ cũng có thể nghe hiểu xem hiểu.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận