Cửa Hàng Kinh Doanh Ở Dị Giới

Chương 135: Còn chẳng bằng bà chủ là một con rồng 2

Lúc cô ấy đến gần, Lộ Dao đã dùng một cây kim mỏng như sợi tóc thò vào hộp nhỏ, không biết lấy thứ gì, lúc lấy ra đầu kim đó như chùm sao rung động, rực rỡ chói mắt.
Lộ Dao nhẹ nhàng dùng đầu kim chọc lên ngón áp út trên bàn tay trái của Ti Kim, chỉ thấy vầng sáng li ti trên đầu kim giống như giọt sương nhanh chóng trượt đi trên móng, sau đó dừng ở một nơi.
Mà chỉ cần động nhẹ đầu ngón tay, vầng sáng trên mặt móng như tinh không lấp lánh trong đêm hè, sáng như ban ngày, nhìn kỹ thì những đốm sáng ti li ấy dường như đang chầm chậm di chuyển.
“Đây là gì?” Elvy không nhịn được hỏi.
Lộ Dao chọt vầng sáng bạc còn lại trên đầu kim lên ngón giữa tay phải của Ti Kim: “Ánh sáng của sao trời.”
Đây là ánh sáng lấy từ ngôi sao thật sự, chính là ngôi sao của phần thưởng hoàn thành nhiệm vụ hệ thống.
Đừng xem nhẹ một ngôi sao này, mở hộp ra, trong vòng mười cây số có thể chú ý đến ánh sáng của nó.
Lộ Dao thật sự quá tò mò về hiệu quả của ánh sáng sao trời, trùng hợp bảo thạch Ti Kim mang đến cũng là trân bảo khó tìm của thế gian, cô bèn lớn gan thử.
Hệ thống: [Phí phạm của trời.]
Lộ Dao: “Tôi chỉ hoàn thành lời hứa thôi.”
Lúc trước cô nói với Ti Kim có bỏ cầu vồng và mảnh vụn ngôi sao vào trong nước sơn, hệ thống nói cô lừa anh ta, giờ đây không phải đã thật sự dùng ánh sáng sao trời cho anh ta rồi sao.
Ti Kim e dè lắc lư đầu ngón tay, trên mặt toàn là vẻ đắc ý: “Vậy mà thật sự có ánh sáng sao trời, cũng quá đẹp rồi.”
Các bé rồng con ngóng nhìn ngón tay của Ti Kim, mắt đầy ngưỡng mộ.
Harold đến cạnh Lộ Dao, đôi mắt xanh thẳm nhìn cô chằm chằm: “Tôi cũng muốn dùng ánh sáng sao trời.”
Rồng con khác vừa nghe, lập tức nhìn về Lộ Dao: Tôi cũng muốn dùng!
Nói thật lòng, dưới sao trời, cả pha lê cũng bị lu mờ.
Ai mà không muốn sở hữu chứ?
Lộ Dao đẩy Harold ra, thu dọn ánh sáng sao trời kia lại: “Trước tiên đừng gấp, chờ tôi làm ra bộ móng đẹp có thể phối với ánh sáng sao trời rồi đổi cho mọi người.”
Bộ nail đơn bạc chỉ có tác dụng trang trí, một khi rồng cởi bỏ hình người, bộ nail có đẹp đi chăng nữa cũng sẽ hóa thành mảnh vụn, như thế quá đáng tiếc rồi.
Nếu đã bắt đầu học Ma pháp, bộ nail và Ma pháp chưa hẳn không thể kết hợp.
Cô có một suy nghĩ, chỉ là còn cần phải có thêm kiến thức lý luận và kinh nghiệm để chứng minh.
Trước khi thực hiện ý tưởng thành công, Lộ Dao không muốn lãng phí vật liệu mỹ lệ như vậy.
Harold và các bé rồng con thất vọng ngồi về sô pha, Ti Kim xòe hai bàn tay ra đi vòng vòng trêu ghẹo.
Phi Sa vốn đang ngồi trong góc, không muốn đến quá gần với đám rồng này.
Nhưng đôi tay của Ti Kim vừa có pha lê vừa có ánh sáng của sao trời, còn khoa trương hơn cả hào quang của mặt trời và mặt trăng, muốn tránh cũng tránh không thoát.
Phi Sa không nhẫn nại nâng mắt lên, muốn bảo Ti Kim ngoan ngoãn chút, ánh mắt va phải đôi móng rồng kia, không dám tin: “Đầu ngón tay sao lại có ánh sáng ngôi sao?”
Ti Kim dương dương tự đắc: “Cô không thấy à? Vừa nãy bà chủ chọt chút hào quang của sao trời cho tôi. Có điều không hổ là tinh linh, khá hiểu biết đấy.”
Câu này ý nói Phi Sa nhận ra ánh sáng sao trời, cũng có nghĩa bóng xác minh lần này Lộ Dao thật sự không lừa anh ta.
Phi Sa: “...”
Dù được Long tộc khen cũng không thấy vui chút nào hết được chưa?
Lê Tu đi qua kéo Phi Sa lên, trong mắt toát ra sự hưng phấn: “Bộ móng của chàng trai kia thật sự siêu đẹp luôn ấy. Bà chủ đang làm nail cho Elvy, cậu có thể qua xem kiểu trước.”
Đây là lần đầu tiên Phi Sa không từ chối, đến ngồi xuống trước bàn, dưới sự hướng dẫn của Lê Tu lướt xem danh sách kiểu mẫu.
Thật sự y như Lê Tu nói, móng tay bà chủ này sơn phong cách độc đáo, mỗi một bộ móng đều tinh xảo cực kỳ.
Mà dụng cụ tên máy tính bảng này cũng hết sức thú vị, sao có thể chứa nhiều hình ảnh như vậy chứ?
Bạn cần đăng nhập để bình luận